Những ngày đầu về nhà chồng ở mẹ chồng chăm tôi khá kĩ, bà không để tôi động tay vào việc gì cả, tất cả mọi thứ bà đều làm. Thế nhưng tình trạng nghén của tôi cũng chẳng cải thiện được là bao. Tôi vẫn chẳng thể ăn gì và nôn kể cả khi chỉ vừa mới uống nước lọc, chồng tôi xót vợ lắm. Cứ cách ngày anh lại gọi người tới nhà truyền nước cho tôi vì sợ tôi kiệt sức. Bố chồng tôi thì không ý kiến gì nhưng mà mẹ chồng tôi có vẻ không vui, bà nói:
- Chả cái gì bằng ăn, không ăn được cũng phải cố mà ăn, ăn thì mới có chất mà nuôi con chứ, nước với nôi cho tốn kém mà lại chả lợi lộc gì
Bản thân không đi làm, lại nghén ngẩm chẳng đỡ đần được cho mẹ chồng, để tránh mâu thuẫn nên tôi bảo chồng từ nay đừng kêu người đến nữa, khi nào thấy cần tôi sẽ tự gọi. Ban đầu anh một mực không đồng ý, nhưng vì ý tôi đã quyết nên anh cũng đành nghe theo.
Rồi chẳng hiểu nghe ai mách, bà đem về cho tôi chục thang thuốc bắc, bà hồ hởi khoe:
- Cái này là thuốc an thai, giảm nghén mẹ phải nhờ người mua tận trong Thanh Hoá ra đấy. Mà nhé ông thầy đó còn khẳng định ai mà bầu dưới 9 tuần uống thuốc này vào 100% sẽ có con trai đấy.
Thật ra việc tôi nghén tới mức kiệt sức phải truyền nước cả tôi và chồng đều thống nhất không nói với mẹ đẻ tôi. Tôi không muốn bà phải lo lắng, bà mà biết nhất định sẽ lặn lội qua thăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chong-toi/265558/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.