Hai ngày nay Lưu Mai vẫn vô cùng khong vui, Văn Quân sinh con trai rồi, vốn dĩ cô vui cho họ từ tận đáy lòng. Nhưng phản ứng của cha mẹ chồng cũng quá mãnh liệt, nhất là thím Lý, cứ như bỗng dưng cao hơn một khúc, nhìn ai cũng nhìn từ trên xuống. Trẻ con sinh ngày thứ hai, cả nhà bàn bạc chuyện chúc mừng. Hai cụ vừa mở miệng là cho năm nghìn, còn cứ nói cho ít. Nhớ năm đó, lúc Lưu Mai sinh con gái, hai cụ chỉ cho hai nghìn, thím Lý còn nhắc mãi trước mặt mẹ Lưu Mai, mãi đến khi mẹ Lưu Mai móc năm nghìn tiền lì xì ra, thím Lý mới không hé răng nữa.
Hòa Thuận là con lớn, lúc sinh con thì em hai Hòa Bình, em ba Hòa Nhạc đều còn chưa kết hôn, ý thím Lý là chưa kết hôn thì tính là cả nhà với hai cụ, không cần cho riêng. Khi đó Hòa Bình với Văn Quân đang yêu đương, Văn Quân thật ra rất tốt, cho riêng Lưu Mai một bao lì xì năm trăm. Lúc này Văn Quân sinh con rồi, hai vợ chồng Lưu Mai bàn bạc, muốn cho bao lì xì một nghìn. Vốn dĩ đã chuẩn bị tiền rồi, có điều chưa kịp nói với hai cụ. Mà thím Lý mở miệng, chỉ tên điểm họ bảo Hòa Thuận và Lưu Mai cho nhiều một tí, nói đây là cháu đích tôn của nhà họ Lý, bảo bọn họ chú trọng, không thể ít lễ. Lưu Mai vừa tức giận, dứt khoát rút ra nửa tiền, chỉ cho năm trăm.
Hòa Thuận trách Lưu Mai cho ít. Lưu Mai nói: “không phải em nhằm vào hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chong-nang-dau/143199/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.