Mấy tuần trôi qua, việc nghiên cứu phát minh loại máy móc mới cũng được coi là khá thuận lợi, nhưng Dương Chiến và Thuý Thuý thì ngày càng giống như khách lạ qua đường. Thuý Thuý cả đêm mất ngủ, cô tận mắt chứng kiến Dương Chiến liên tục ra nước ngoài bàn bạc về những chi tiết của lễ cưới, cô chỉ có thể mượn công việc để ép mình không nghĩ đến nỗi đau khổ trong lòng.
Sau khi hôn sự của Vương Hinh đã ổn thoả, bố Vương Hinh dự định sẽ cùng vợ đi du lịch khắp nơi. Nhưng chỉ mình Vương Hinh, thì không thể gánh vác được sự vận hành kinh doanh của cả công ty, bố Vương Hinh liền nghĩ đến Thuý Thuý. Thuý Thuý cũng hy vọng có thể trở về giúp dượng, dù sao ở công ty Dương Chiến, Thuý Thuý cũng rất buồn phiền.
Ngày hôm sau Thuý Thuý đến gặp Dương Chiến, khẽ nói ý định xin từ chức để sang giúp dượng. Dương Chiến hết sức kinh ngạc, trong lòng bao tâm tư phức tạp đan xen, nhưng trên mặt vẫn không thể hiện ra điều gì. Anh muốn giữ Thuý Thuý lại, nhưng anh cũng biết rất rõ rằng, anh không thể hứa hẹn bất cứ điều gì với Thuý Thuý, dù Thuý Thuý đã ly hôn, nhưng sau khi ly hôn, Thuý Thuý sẽ đi đâu về đâu, Dương Chiến cũng không thể nào quyết định được. Ở công ty, khi ánh mắt hai người vô tình chạm vào nhau, Dương Chiến có thể nhận ra tình cảm sâu sắc của Thuý Thuý đối với anh. Dương Chiến biết rõ lắm, nhưng anh cũng biết anh là loại người nào, anh không thể cho Thuý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chong-an-thit-ca-nang-dau/1404570/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.