Trại giam Tề Nam.
Vương Hinh xuất hiện, đôi mắt đen nhánh lướt khắp người Dương Chiến một lượt, không nhìn thấy Thúy Thúy, rất thất vọng: "Này, chị tôi đâu?" Dương Chiến chẳng buồn đứng lên, nói: "Không biết!" Vương Hinh nổi giận: "Anh không biết? Anh và chị tôi đã có thứ quan hệ đó, anh còn nói anh không biết?"
Im lặng.
Hồi lâu, Vương Hinh thấy Dương Chiến không thèm trả lời cô, cô đành phải nén cơn giận, hỏi thêm: "Này, thế chị tôi khỏe không?" "Không biết!" Dương Chiến nói: "Trước đây, ngày thăm tù nào cô ấy cũng đến thăm cô, cô không chịu gặp, bây giờ cô nói những lời này thì có ý nghĩa gì chứ?" Vương Hinh bực bội nói: "Đó là trước đây, tôi rất nhớ chị ấy, chị ấy ra sao rồi?" Dương Chiến lạnh lùng nói: "Tôi thực sự không biết. Hơn nữa, tôi và cô ấy chẳng có bất cứ mối quan hệ gì, cô đừng có nói linh tinh, để tránh bị người khác hiểu nhầm, ảnh hưởng tới thanh danh trong sạch của tối." "Anh nói gì cơ?" Vương Hinh kéo mạnh tai mình, sợ mình nghe nhầm. Dương Chiến cười nhạt: "Hôm nay tôi đến đây không phải để thảo luận xem cô có muốn ra ngoài hay không. Xem ra cô không hoan nghênh tôi lắm, thế thì xin lỗi, tôi đi thì hơn!" Nói xong, Dương Chiến đi ra ngoài. "Quay lại!" Vương Hinh tức giận giậm chân hét lớn: "Tôi muốn ra ngoài! Tôi phải đi thăm Thúy Thúy!" Dương Chiến gật đầu: "Ừ, hiểu rồi!" Sau đó rời khỏi đó.
Dương Chiến lập tức huy động mối quan hệ, để nhân viên ở nơi đăng kí kết hôn chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chong-an-thit-ca-nang-dau/1404567/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.