Trong bệnh viện, đến khi mọi người phát hiện ra không thầy Thuý Thuý đâu đã là gần 11 giờ đêm, mọi người cuống cuồng chia nhau đi tìm. Sau đó cô ytá nói vừa rồi có người tìm Thuý Thuý,hỏi về hình dáng khuôn mặt của người đóc còn hỏi anh ta nói những gì,mọi người đều biết ngay đó là Đại Lâm. Mắt bố Thuý Thuý đỏ ngàu, Đại Thiếu và Minh Minh lái xe trở mọi người đi thật nhanh đến nhà Đại Lâm. Đại Lâm ra mở cửa, anh muốn cầu xin bố Thuý Thuý khoan hồng đại lượng tha thứ cho anh.
Bố Thuý Thuý nhìn thấy Thuý Thuý ngồi co rúm trên ghế sofa, tạm thời an tâm. Sau đó lạinhìn thấy mẹ Đại Lâm sợ sệt đứng khép nép ở cửa nhà bếp, kẻ thù gặp nhau, mắt trợn trừng trừng. Bố Thuý Thuý chỉ cảm thấy đôi mắt như bốc hoả, đốt cháy cả mi mắt bên ngoài. Bố Thuý Thuý gầm lên một tiếng, lao đến định đánh chết bà. Mẹ Đại Lâm sợ quá lùi lại phía sau, Đại Lâm lao đến quỳ xuống, ôm chặt chân bố Thuý Thuý, khóc lóc cầu xin: Bố! Xin bố hãy tha cho mẹ con! Bà thực sự không cố ý ! Bố đừng so đo với bà! Bố ơi! Con xin bố đấy! Tốt xấu gì thì bà cũng là mẹ Thuý Thuý nữa!”
Vương Hinh giận dữ hét lên” Anh có khóc đến chết chúng tôi cũng không thể tha thứ cho anh! Những gì cần trả cho anh và mẹ ánhẽ không thiếu chút nào đâu! Anh nghĩ bác tôi chết oan vô ích à? ” Bố mẹ Vương Hinh lạnh lùng quan sát, không nói gì. Mẹ Vương Hinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chong-an-thit-ca-nang-dau/1404544/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.