Cậu Bính đập cửa mỏi cả tay, còn đang chưa biết dụ dỗ cô Hồng thế nào. Nào ngờ, cô Hồng lại mở cửa ra, hại cậu suýt ngã bổ chửng vào phòng.
- Cho anh lọ bột này cũng được, nhưng em có một điều kiện.
- Điều kiện gì hử?
Cô Hồng ngại ngùng, mắt nhìn xuống, má đỏ bừng lên, nhỏ giọng trải bày:
- Đấy là… anh bảo anh Minh là em tặng nó cho cô Dung, đổi lại, anh Minh phải sang rước em về làm vợ.
Cậu Bính lại sững sờ. Thằng cờ hó đó có cái gì mà sao đến cả con em mình nó cũng mê thế nhỉ? Mà thôi kệ, rước được cô Dung rồi thì kệ cha nhà mày, cậu đây đếch thèm quan tâm. Con Hồng nó thích thì cứ chiều nó, có làm sao.
- Được, đưa đây cho anh!
Cầm lọ thuốc quý trong tay, cậu Bính mừng lắm. Cô Dung yêu quý sắp là của cậu thật rồi. Gọi thằng Tí mang cho cậu chiếc xe lăn xong, hai cậu tớ thẳng tiến sang nhà cô Dung.
Thằng Mộc đang ở ngoài sân, thấy cậu Bính đến, nó liền chạy vào gọi thầy gọi mẹ. Mẹ Dung đon đả ra chào. Bà là bà tiếc chàng rể này lắm ấy, chỉ tội con Dung nhà bà nó mê thằng con hoang kia quá, bà đành chiều nó, chứ lòng bà chưa lúc nào thôi xót của. Hơn nữa, hôm nay bỗng dưng cậu Bính đến nhà, ắt hẳn phải có điều gì tốt lành.
- Cháu chào bác, tình hình cô Dung thế nào rồi ạ? – Cậu lễ phép chào hỏi.
Nhác thấy cậu ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chang-chang-sai-mot-chuyen-lang-ai/2050055/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.