Chương trước
Chương sau
“Tiếu Tiêu, mày còn muốn làm loạn đến lúc nào.” Tiếu Tiếu tức giận quát to.

Lúc này mọi người mới phát hiện ra ngoài cậu bé háo sắc này còn có một cô gái khoảng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, đôi mắt ti trợn lên giận giữ nhìn Tiếu Tiêu ngồi trước mặt đang giở trò lưu manh.

Tiếu Tiêu vô tội cười: “Chị, mông cô gái này thật là đẹp, em nói không sai so với mông chị còn vểnh hơn nhiều.”

Phốc!

Đồng Nhan nghe thấy lời Tiếu Tiêu nói không nhịn được liền phun một nước ra ngoài.

Tiếu Thâm ngồi bên cạnh vội vàng cầm khăn giấy lau: “Từ từ,, uống nước còn không bằng Đồng Đồng.”

Đồng Nhan không đếm xỉa đến người đàn ông đang lau mồm cho cô, tay run run chỉ Tiếu Tiếu ngồi ở bên kia: “ Chuyện này.......Thằng bé này sao vậy? Không phải hôm ở hôn lễ cậu ấy rất ngoan sao?”

Tiếu Thâm vừa lau miệng cho cô vừa liếc mắt nhìn Tiếu Tiêu ngồi ở bên kia “Ừ, xem ra thật sự có dáng vẻ phong lưu, đoán chừng sau này cậu ta sẽ là một tay chơi nổi tiếng ở hộp đêm tại thành phố A.”

Tiếu Tiếu không ngờ thằng bé lại nói những lời này trước mặt mọi người, mặt lập tức đỏ hơn nữa còn cảm giác em trai mình không có tiền đồ.

Một cái tát liền giáng xuống: “Mày như vậy là để cho ai nhìn, tao là chị mày vậy mà mày nói chuyện như vậy với tao, mày không biết xẩu hổ nhưng tao vẫn còn biết.”

Tiếu Tiêu bị tát một cái, khuôn mặt vốn dĩ còn ngoan ngoãn bỗng nhiên cười gằn.

“Ha ha, tôi không có thể diện sao? Đúng vậy, tôi làm gì còn thể diện, mặt mũi của tôi đã mất hết ngay buổi tối hôm đó rồi, đây đều là do chị hại, đều là chị!”

Một thiếu niên mười bốn tuổi, giọng nói không đậm đà mà tràn đầy tức giận còn có một chút bén nhọn nghe giống như một con dao sắc bén, đâm thẳng vào màng nhĩ.

Tiếu Tiếu sửng sốt, nhìn em trai mấy ngày trước còn rất ngoan nhưng bây giờ như một con thú bị thương phản nghịch lại, không nhịn được đưa tay kéo cậu bé, dịu dàng nói: “Được rồi, Tiêu Tiêu chúng ta về nhà có được không, không nên để ba mẹ lo lắng có được không?”

Tiếu Tiếu im lặng nhìn chị gái mình, nhìn một lúc chợt cười, nụ cười hơi lạ, lắc đầu chỉ Tiếu Tiếu cười: “Em không muốn làm bọn họ lo lắng, em vẫn luôn nghĩ cho chị nhưng cuối cùng em trở thành cái gì chứ, chị nhìn bộ dáng em bây giờ xem đều là do chị làm hại.”

Tiếu Tiếu thấy cậu bé không nghe những lời ngon tiếng ngọt, cô liền bộc lộ tính khí tiểu thư, cắn răng nhìn cậu bé, lại một cái tát vung lên, cũng không đoái hoài đến mặt mũi nhà họ Tiếu, chỉ thẳng vào mặt em trai mình mắng: “Chính mày biến mày trở thành như vậy còn trách ai, thứ kia là tao để cho mày uống sao? Mày không biết lòng dạ Tiếu Thâm thế nào sao? Mày ngu nên ai đưa cho cái gì cũng uống, kết quả biến thành như vậy còn trách tao, sao không thử nghĩ xem mày để đầu óc đi đâu!”

Tiếu Tiêu ôm mặt nhìn chị, lắng nghe liền cười: “Ha ha, đúng vậy, lúc anh họ cho tôi uống thứ kia anh ấy cũng uống, còn không phải là do chị sao, chị muốn gieo họa cho người ta ngược lại chị lại hại em, nếu như lúc chị làm không có ý hạ người như vậy sẽ không có chuyện gì rồi.”

Giọng nói ngoan độc, cắn răng nhìn mấy nữ nhân viên phục vụ đứng ở bên cạnh liền đi lên kéo quần áo người ta, thằng bé này còn nhỏ, cao chưa tới một mét sáu nhưng dù sao cũng là đàn ông, sức lực cũng lớn hơn phụ nữ, đi tới kéo rách áo đồng phục người ta, từng nút áo của nữ nhân viên đó bung ra, lộ ra một cặp nhũ hoa trắng.

Nữ nhân viên phục vụ thét chói tai, xen lẫn tiếng cười đầy phách lối của Tiếu Tiêu, đó là cả một trận hỗn loạn.

Bàn của Đồng Nhan cách bàn của hai chị em khá xa cho nên không bị ảnh hưởng bởi trận hỗn loạn đó nhưng lại có thể nghe rõ ràng những lời kia, Đồng Nhan bất đắc dĩ nhìn chằm chằm Tiếu Thâm.

“Thành thật khai báo, anh bị người ta cho uống cái gì? Sao lại biến một đứa bé ngoan ngoãn thành ra như vậy?”

Tiếu Thâm kêu oan, đôi mắt đào hoa nháy nháy giống như đang nhớ lại lần cuối cùng gặp mặt Tiếu Tiêu đã cho cậu uống cái gì.

Sau đó bừng tỉnh hiểu ra “A, nhưng mà không đúng, anh chỉ cho thằng bé uống một hớp thuốc giải rượu ngoài ra không có gì khác, tính tình Tiếu Tiêu đột nhiên thay đổi sao em lại trách anh.”

Đồng Nhan vừa nghe cũng cảm thấy không có gì, thuốc giải rượu là do cô đưa cho Tiếu Thâm, lúc ấy hắn uống cũng không có phản ứng gì, nếu như tính tình thay đổi vậy thì Tiếu Thâm cũng uống tại sao hắn lại không sao?

“Chuyện gì xảy ra, nhìn dáng vẻ Tiếu Tiếu dường như trong lòng con bé nghĩ anh đã làm chuyện xấu.”

Tiếu Thâm bĩu môi, đột nhiên nghe thấy bụng kêu ùng ục, âm thanh lớn đến nỗi Đồng Nhan cũng có thể nghe thấy, Tiếu Thâm lúng túng cười, đột nhiên quơ đũa: “Ăn cơm, đói chết mất.”

Bọn họ vừa ở đây ăn cơm, vừa ở đây nhìn màn kịch hay của hai chị em.

Ở bàn bên kia bởi vì cử chỉ của Tiếu Tiêu……tuổi lại nhỏ, thật sự chưa bao giờ thấy đứa bé nào nhỏ tuổi như vậy lại dám giở trò lưu manh trước mặt mọi người như vậy, hơn nữa thân phận của thằng bé lại rất đặc biệt, được xem là ông chủ tương lai.

Có người vội vàng gọi quản lý nhà hàng tới, lúc quản lý đến liền nhìn thấy nữ nhân viên phục vụ bị Tiếu Tiêu xé đồng phục đang ngồi trên mặt đất khóc.

Tiếu Tiêu cũng sớm bị Tiếu Tiếu kéo sang một bên ngồi, còn có những vị khách ngồi ở xung quanh đều đang ngước mắt nhìn.

Tiếu Tiếu cảm thấy mất mặt nhưng cũng không thể không giải quyết, ngồi tại chỗ quát to với quản lý: “Nhanh chóng thu xếp, tìm mấy người đến giúp tôi đưa thằng bé về.”

Quản lý vừa nhìn cảm thấy choáng váng đầu óc, tuổi của ông cũng không nhỏ, không thích những việc liên quan đến sinh dục, vừa rồi ở trong phòng làm việc nghe nói Tiếu Tiêu gây chuyện chỉ cảm thấy tim đập nhanh, bây giờ tận mắt thấy càng thêm tức giận, che tim thở mạnh hít sâu.

Lúc này đưa tay vẫy vẫy mấy người bảo vệ “Đưa thằng bé tới phòng làm việc của tôi, bảo mấy người tới đây dọn dẹp một chút.”

Bảo vệ đi tới không quan tâm đến sự uy hiếp của Tiếu Tiếu, trực tiếp dẫn Tiếu Tiêu lên phòng làm việc của quản lý, Tiếu Tiếu đập mỗi người một cái “Các người dám, nhà hàng này là của nhà họ Tiếu, các người muốn đắc tội với nhà họ Tiếu sao!”

cô ta vừa nói xong, mấy nhân viên bảo vệ liền sợ không dám động, quả thật không dám động vào người nhà họ Tiếu, hơn nữa nhà này đúng là của nhà họ Tiếu.

Tiếu Tiếu thấy sắc mặt mấy nhân viên bảo vệ hơi sợ, cười hả hê: “Dám đụng đến đầu ngón tay của em trai tôi thì tôi sẽ không cho các người yên!”

Quản lý nghe xong càng thêm tức giận “Nhà hàng này thuộc về tài sản cá nhân của anh Tiếu, không cần người nhà họ Tiếu quản, dù là ông Tiếu có đến cũng không có quyền ra lệnh cho tôi, mang đi!”

Có quản lý làm chỗ dựa, các nhân viên bảo vệ liền đi lên bắt Tiếu Tiêu dẫn đi.

“Các người……”

Tiếu Tiếu cả người run run.

Nhưng lại nghe thấy tiếng chê cười của Tiếu Tiêu vang lên, Tiếu Tiếu lập tức sửng sốt, em trai mình………

Trong lúc nhất thời phát hiện ra liền không nói gì cầm điện thoại di động vội vã gọi điện thoại cầu cứu, chỉ sợ Tiếu Tiêu sẽ bị người khác bắt nạt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.