Editor: May
Buổi chiều lúc Rebecca phản hồi ý kiến mọi người với Lâm Dật, vừa lúc gặp Lâm lão ở văn phòng tổng tài. Rebecca sửng sốt, lão gia tử đã làm Thái Thượng Hoàng hồi lâu, sao hôm nay đột nhiên về công ty, còn làm đến thần không biết quỷ không hay.
Giống như nhìn ra nghi ngờ cuar Rebecca, Lâm lão cuowif vui tươi hớn hở, hoàn toàn thu liễm phần khí độ và uy nghiêm lúc trước khi ông “Chấp chính”, chỉ để lại một phần kinh thế hòa ái dễ gần cùng với ôn hòa trải qua dãi dầu sương gió, “Đây là Rebecca đi, đừng thấy lão già ta liền như thấy quỷ, ta chỉ là đi ngang qua, Dật Nhi nó đã lâu không trở về, cho nên thuận tiện đi lên nhìn một cái. Con bé cháu này, xem bộ dáng này của cháu, nhất định vẫn là đang ghi hận lúc trước ta nghiêm khắc với cháu đi.”
“Chủ tịch, cháu nào dám. Cháu chỉ là kinh ngạc thôi. Không nghĩ tới lại nhìn thấy ngài ở chỗ này.” Khi Rebecca mới vừa tiến vào Điền Lâm, Lâm lão gia tử còn nắm mạch máu Điền Lâm, sau lại Lâm Dật dần dần như con ngựa hoang rong ruổi có thừa ở trên thương trường, Lâm lão gia tử mới lui vị đi hưởng thanh phúc.
“Đến có chuyện gì? Nói đi.” Lâm Dật ngẩng đầu lêntừ trong một đống văn kiện, ngay sau đó chân dài duỗi ra, thân thể cao dài đứng lên, từ ngăn kéo một bên lấy xì gà ra đưa cho Lâm lão gia tử, vừa hỏi Rebecca.
“Chính là về chuyện bóc lột của anh, mọi người có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-bo-qua-cho-daddy-di/2055073/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.