Editor: May
“Nếu cô không cảm thấy mệt, vậy còn có nơi nào muốn đi hay không. Buổi tối chúng ta liền phải rời đi.” Lâm Dật ngồi ở một bên đã bắt đầu tiến vào trạng thái làm việc, chỉ chừa cho Điền Kỳ Kỳ một đạo bóng dáng lạnh băng. Ánh mặt trời nhàn nhạt bao phủ ở trên người anh, giống như phủ lên cho anh một tầng vòng sáng bắt mắt. Nghe anh nói như vậy, trong lòng chợt thấy an ủi, đây chỉ sợ là ơn trạch lớn nhất anh ban cho đi.
“Không cần. Trên bàn còn có một ít thuốc hạ sốt, anh lại uống hai viên đi.” Không biết vì sao, bỗng nhiên có chút rầu rĩ không vui, Điền Kỳ Kỳ thở dài gần như không thể nghe thấy, yên lặng đi vào phòng tắm.
“Điền Kỳ Kỳ, Điền Kỳ Kỳ……” Vẫn luôn không có nhìn thấy thân ảnh Điền Kỳ Kỳ lắc lư ở trong phòng, Lâm Dật thử dò hỏi kêu vài tiếng, lại không có trả lời.
Nheo mắt, tựa hồ là báo hiệu chuyện không tốt. Lâm Dật ném con chuột xuống, đứng lên tìm kiếm thân ảnh của cô ở trong phòng. Đều sắp hai tiếng, người phụ nữ này sẽ không còn ở trong phòng tắm chứ. Nghĩ đến này, mày nhíu lại càng chặt một chút, Lâm Dật dùng sức nhìn cửa phòng tắm hai lần, lại không có được bất kỳ đáp lại gì. Người phụ nữ hẳn không phải là xảy ra chuyện gì chứ?
Lui ra phía sau vài bước, dùng sức đá mở cửa, lúc này đây triển lãm ra da thịt bản sắc chính là Điền Kỳ Kỳ, chỉ thấy cô vô cùng an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-bo-qua-cho-daddy-di/2055040/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.