Edit by Miuomin
Beta by Heo
“Kỳ Kỳ….” Một giọng nói mang một chút bi thương nhưng vẫn cứng rắn vang lên ở sau lưng cô. Điền Kỳ Kỳ lại vờ như không nghe thấy, càng lúc càng bước nhanh hơn. Điền Bảo Bảo khó khăn lắm mới đuổi kịp bước chân của cô. Cậu vừa thở vừa hỏi: “Mẹ, tại sao chúng ta phải chạy? Ông ấy là người xấu sao?”
“Bảo Bảo, chuyện này mẹ sẽ giải thích sau. Mẹ không muốn nhìn thấy người này!” Điền Kỳ Kỳ vươn tay bế Điền Bảo Bảo vội vàng chạy về phía trước, cô muốn nhanh chóng rời khỏi tầm mắt của ông ta.
“Xin cô dừng bước cho. Chủ tịch của chúng tôi muốn gặp cô.” Một người mặc âu phục đen đột nhiên ở đâu ra ngăn cản cô. Vẻ mặt anh ta giống như bức tượng điêu khắc, không hề mang chút cảm xúc nào. Phần ký ức về những năm tháng kinh hoàng kia đột nhiên hiện ra trong đầu cô. Từng chiếc xe màu đen, từng người mặc âu phục đen vào nhà cô, mang mẹ cô đi mất…
Điền Kỳ Kỳ biết rõ mình trốn không thoát liền quay người lại. “Xin hỏi Kim chủ tịch, không biết ngài có gì dạy bảo?” Sắc mặt cô rất rất tệ.
“Kỳ Kỳ, ta là ba của con!” Sắc mặt đầy uy nghiêm của Kim Mậu Sâm ngưng lại trong chốc lát. Ông ta bước về phía Điền Kỳ Kỳ, vệ sĩ ở phía sau không dám rời nửa bước, đi sát theo sau mở dù ra che.
Nghe thấy ông ta nói ra câu này, Điền Kỳ Kỳ trở nên tức giận. “Thực xin lỗi. Tôi không nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-bo-qua-cho-daddy-di/2054960/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.