Chương trước
Chương sau
Sau khi ba mẹ con trốn được ra khỏi bệnh viện thì tung tăng hát véo von trên con đường đầy bóng cây mát nhìn thật giống con nhoi nhoi giữa đường phố vậy đối lập hoàn toàn cảnh đường phố tĩnh lặng- Mẹ giờ chúng ta về nhà hay là đi đâu?
Kun nhanh nhảu lên tiếng hỏi nếu trở về nhà Nam Cung chẳng khác đã trốn rồi còn quay lại
- Con ngốc sao bây giờ về thì có khác nào phải nằm như trong cái tù giam bệnh viên kia không
Nó véo nhẹ mũi của cậu bé nói đầy vẻ hiểu biết
- Vậy bây giờ chúng ta về ngôi nhà kém xinh xắn đó hả mẹ?
Bu mẳt sáng rực hỏi nó
- Đương nhiên không về đó thì chúng ta ở gầm cầu sao. Đi nhanh lên sắp tới nơi rồi
Nó nói cả hai cô cậu hèo reo chạy vèo lên trước và đích chính là ngôi nhà kem đó cũng là vương quốc bánh ngọt và kem của hai cậu bé
Tại công ty NAm Cung
- RING! RING! RING!
- alo
Anh nhắc máy
- Ngài chính là người giám hộ của bệnh nhân Diệp Đồng
bệnh viện gọi tới báo cáo tình hình
- Phải, các người là...
- Chúng tôi là bác sĩ điều trị cho Diệp Đồng tiểu thư
- Cô ấy có chuyện gì sao?
- Dạ! Là do bệnh viện viên kiểm soát không nghiêm tiểu thư đã trốn viện rồi
- Tôi biết rồi. TÚT
Sau câu nói chính là tiếng tắt máy. Anh nói có vẻ đã biết trước những việc này sẽ xảy ra vì đứng trên lập trường ham chơi hiếu động như nó thì khó mà nằm im được một chỗ
- Có chuyện gì sao? Bác sĩ gọi điện tới sao?
- Đồng Đồng bỏ trốn
Anh nói rất ư là thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra
- SAO! Đồng Đồng bỏ trốn mà cậu bình thản như thế chẳng nhẽ cậu không quan tâm gì tới em ấy sao?
Vũ hơi hơi tức giận vì thái độ của anh khi nhắc tới tên nó mà lại thản nhiên như vậy
- Yên tâm Đồng Đồng hiện giờ đang ở nhà ở nhà của cô nhóc đó
Anh nở nụ cười nhạt ngẩng đầu lên nói với Vũ
- Sao cậu biết là cô nhóc ở đó
Vũ thật sự tò mò vì sao anh lại biết
- Tâm linh tương thông
Anh vỗ vai Vũ rồi đi họp
Ở ngôi nhà màu kem
- HÁT Xì! khốn khiếp thằng cha nào nhắc tới mình vậy
- Mẹ bị cảm sao?
Bu lo lắng hỏi
- HAy chúng ta quay lại viện
Kun đưa ra ý tưởng
- Á! COn bị khùng sao khó khăn lắm mới có thể trốn ngu à mà quay lại đó. Chúng ta vô nhà thôi
Nói xong cả 3 vô nhà nằm bệt xuống ghế sopha nghỉ ngơi
- Cuối cùng cũng được nghỉ ngơi rồi mỏi mệt quá
Kun hét lên rồi nằm ngục ngủ luôn
- Chúng ta cũng ngủ thôi
Nó cũng nằm bệt lắn ra ngủ
- Hai người đều ngủ thì con phải làm sao
Bu bực lôi lôi anh trai mình dậy
- Em để yên để anh ngủ ra chỗ khác chơi đi
Kun đuổi không thương tiếc chỉ vì Bu phá giấc ngủ của cậu bé
- Mẹ dậy chơi với Bu
Lôi không được anh hai Bu quay sang noi nó
- Yên nào con tự chơi một mình mẹ muốn ngủ
Bù một lần nữa bị đuổi đi vì phá rối trật tự giấc ngủ. Cô bé ấm ức rồi cũng lăn ra ngủ luôn
Tại bang Tước Vũ
- Mọi chuyện chuẩn bị tới đâu rồi
Vũ lên tiếng hỏi vì gần đây Vũ phải tự mình xuất trận mang những lô hàng quan trọng tới giao dịch
- Mọi chuyện đã chuẩn bị xong đang chờ lệnh xuất phát
Một tên thuộc hạ cung kính cúi người bẩn báo
- Rất tốt Nó với anh em lô hàng này có giá trị không nhỏ cẩn thận không được bất lỳ sai sót nào nghe chưa
Vũ lạnh lùng ra hàng loạt lệnh
p/s: Liệu lần giao dịch sẽ thành công hay là thất bại, còn về phía nó thì sẽ quậy phá thêm gì nữa khiến cho Anh phải đâu. Anh từng nghỉ rằng Anh lấy vợ hay là anh nhận con nuôi vậy,,,,
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.