Diệp Dao thấy tài năng của nó không khỏi hút hồn khen ngợi, cứ như con nhoi nhoi nhào bổ tới nó không hề chú ý tới hình tượng đại tiểu thư nhà họ Diệp gì cả- Làm thế nào hay vậy chị đây học mãi mà môn máy tính nó không chịu cho chị nhốt nó vào não
Diệp Dao buông ra một câu khiến Vũ không biết nên khóc hay nên cười
- Có gì khó đâu máy tính sử dụng rất dễ mà. Chị quá khen rồi em đây không giỏi tới mức đó đâu
Nó khiêm tốn nhưng thật sự trong rất vui lần đầu tiên trong đời nó có người khen nó giỏi, nó thật thật sự rất rất vui sướng
- MÀ em tên gì vậy?
Diệp Đào hỏi đầu hứng thú xem xem tiểu thiên thần tên gì, nhà ở đâu để thi thoảng còn chốn lão gia gia ( Diệp lão gia) đi chơi mà không cần thuê chỗ ở thật sự là quá tiện lợi mà không hề lãng phí
- Dạ em Vương... Diệp Đồng
Nó nói đột nhiên tâm trạng lại trùng xuống khi nhắc tới nhà họ Vương đồng thời khi nó nhắc tới nhà họ Vương Diệp Dao không khỏi nhíu mày khó chịu, rất khó chịu nhưng khi nghe tới cái tên Diệp Đồng Diệp Dao liên sáng mắt lên
- Em là Đồng Đồng con của dì Diệp Hạ?
Diệp Dao xông lên ôm nó hỏi tới tập khiếm nó hơi hoảng sợ chút xíu
- Sa...o...Sao chị biết mẹ em? MÀ họ chị giống họ mẹ a
Nó hồn nhiên đôi mắt nau to tròn chớp mặt không hiểu gì hết. Nhưng nó rất vui khi quen được chị gái đáng yêu thế này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-bao-mau-cua-con-toi/48850/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.