"Thực ra ngài hoàn toàn không cần làm như vậy. Ngài nói mình làm mọi thứ là vì Hoàng vị, vậy thì tại sao vật đến tay rồi mà còn tặng cho người khác? Điều này khiến thần thực sự không hiểu được." Trần Cẩn Phong ngờ vực hỏi.
"Đấy là do ngươi vẫn chưa hiểu thôi." Lý Đán bật cười, gương mặt hiền từ đó thực khiến người ta khó mà ngờ rằng đây là một người đây mưu mô. "Lần đầu tiên nhường Hoàng vị lại cho mẫu hậu, ngươi tưởng trẫm tự nguyện sao? Sau khi lên ngôi Hoàng thượng, không chỉ không được thượng triều nghe việc triều chính ở chính xung, chỉ có thể sống ở biệt điện, mẫu hậu còn dùng thân phận Thái hậu để lâm triều xưng chế, tất cả mọi sự vụ chính trị quốc gia đều do một tay mẫu hậu quyết định. Còn ta trên thực tế chỉ là một Hoàng đế bù nhìn. Đối với sự độc đoán chuyên chế của mẫu hậu, có rất nhiều đại thần trong triều dâng sớ phản đối, sau đó các các phe phái phản đối trong triều và tông thất đều lần lượt gặp họa diệt môn hoặc bị sát hại. Tình thế cấp bách, trẫm không thể không xem xét lại thời cuộc, cách duy nhất là nhường ngôi cho mẫu hậu mới có thể tránh được tai họa. Vậy nên trẫm không thể không kiên quyết xin mẫu hậu lên ngôi Hoàng đế, sắp sẵn bậc thang để mẫu hậu đăng cơ. Sau đó thì xảy ra chuyện của Vi Đoàn Nhi, nếu như trẫm không nhường ngôi trước thì sợ rằng trong sự việc ấy, trẫm sẽ trở thành vật hi sinh."
"Lần này có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-an-duong-trieu/1904882/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.