Không đợi Lý Kính Dư kịp phản ứng, Mã Cổ đã ngồi xuống án kỉ ngoài đại sảnh: "Bây giờ bắt đầu thẩm án. Tiểu Thiến bị người khác vu oan, bây giờ thả cô ấy ra, kẻ chủ mưu đứng sau mọi chuyện bản quan sẽ điều tra rõ ràng. Bãi đường!" Mã Cổ nói xong liền rời khỏi công đường mà không buồn quay đầu.
Đại sảnh nổi lên một trận ồn ào. Người này từ đâu chui ra, tại sao lại ngồi lên ghế tri phủ rồi ra lệnh cho bọn họ, lại còn đòi thả phạm nhân ra nữa. Ai nấy đều kích động, tiếng bàn tán vang lên không ngớt.
Trông thấy Lý Kính Dư bước ra từ sảnh sau, mọi người đều không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ ngơ ngác nhìn anh. Lý Kính Dư lặng lẽ quan sát biểu cảm nghi hoặc trên gương mặt mọi người, tư tưởng anh không ngừng đấu tranh. Cuối cùng anh cắn chặt răng, bước về phía cửa lớn. Bên ngoài, cỗ xe ngựa vẫn đang đợi anh trong vô vị.
* * *
Trong phòng ngủ Trần Cẩn Phong.
Võ Dương im lặng nhìn Trần Cẩn Phong đang ngồi nghiêm trang bên cạnh mình. Từ khi biết được chuyện xảy ra trên công đường, chàng cứ luôn ngồi thế này.
"Trần công tử, cứ thể mà thả Tiểu Thiến đi sao?" Võ Dương cảm thấy bực bội.
"Vậy còn làm thế nào được nữa?" Trần Cẩn Phong hỏi ngược lại, trên mặt không lộ chút cảm xúc nào.
"Lý Kính Dư cũng yếu đuối quá mức, tại sao không hạ lệnh chém đầu Tiểu Thiến?"
"Không trách Lý Kính Dư được, huynh ấy không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-an-duong-trieu/1871753/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.