Cả hai sững người, Võ Dương biết mình lỡ lời nên vội lấp liếm: "Đúng, bọn ta từng vào cung rồi, còn đi bái kiến cả thổ địa công công nữa, đồ cúng trước mặt ngài ấy nhiều vô kể."
Hai người đang nói chuyện thì một hồi trống dồn dập inh tai ngắt lời họ.
"Có vụ án mới rồi." Võ Dương ngó cổ nhìn ra ngoài.
Trần Cẩn Phong gật đầu đồng ý: "Có vẻ Kính Dư lại phải bận rộn một phen đây. Đi thôi, chúng ta cũng ra ngoài xem thế nào."
* * *
Đại sảnh phủ nha.
Bên ngoài nha môn có rất nhiều dân thường đứng nghe xét xử, chen chúc trong số đó không thiếu những người ăn xin rách rưới. Nét mặt người nào người nấy đều vô cùng căng thẳng. Nha dịch đứng nghiêm trang hai bên, Lý Kính Dư ngồi nghiêm phía sau án kỉ giữa công đường. Bên tay phải Lý Kính Dư là một tấm màn xanh ngăn giữa sảnh trước và sảnh sau. Không ai biết phía sau tấm màn ấy là một thư sinh anh tuấn trẻ tuổi từng là Văn Trạng nguyên, từng giải quyết vụ án sát liên hoàn ở quán trọ Duyệt Lai, còn suýt nữa đã trở thành phò mã của An Lạc công chúa. Đôi mắt đen tuyền như hắc trân châu của chàng ẩn chứa cái nhìn trầm tĩnh, dường như không thể nhìn ra được tâm trạng của chàng. Kế bên Trần Cẩn Phong là một chàng trai mắt sâu mũi cao hơi vén rèm nhìn ra ngoài, ánh nắng từ khe hở chiếu lên gương mặt góc cạnh của anh, làm nửa bên mặt còn lại ẩn trong bóng tối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-an-duong-trieu/1871735/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.