Tiểu Thiến rơi nước mắt đáp: "Tiểu Thiến sao có thể trơ mắt nhìn ngày ra đi đây, lẽ nào cứ để chuyện này kết thúc như vậy, nếu như ngài chết đi há chẳng phải đúng với ý đồ của Lý công công sao. Trần lão gia, Tiểu Thiến cam tâm tình nguyện mạo hiểm đến điện Trường Sinh một chuyến, Tiểu Thiến muốn giúp ngài kêu oan."
"Tiểu Thiến à không có ích gì đâu, làm vậy chỉ khiến cô mất mạng oan uổng thôi. Cô chỉ cần nhớ rằng sẽ có một ngày mọi chuyện được làm sáng tỏ, con trai ta sẽ tìm ra được hung thủ thật sự." Trần huyện lệnh bình tĩnh nói.
Quay về thực tại, Tiểu Thiến ngước mắt nhìn Trần Cẩn Phong, giọng nghẹn ngào nức nở: "Vậy nên ngày hôm sau nô tì đã tới Thượng Dược cục lấy độc dược."
Trần Cẩn Phong chợt nhớ về bức mật thư phụ thân đưa cho mình, vừa hay nó được trao cho chàng sau ngày phụ thân yêu cầu Tiểu Thiến đi lấy độc dược cho ông. Liệu trong đó có ẩn chứa bí mật gì chăng?
"Đúng vậy, nếu ngươi mạo hiểm tới điện Trường Sinh, không những không thể cáo trạng mà thậm chí còn mất mạng oan. Nếu đúng như lời ngươi nói rằng Lý công công là sát thủ hoạt động trong cung Dịch Đình thì ắt hẳn nơi đây có rất nhiêu tai mắt được bố trí, đừng nói là ngươi, đến một con ruồi cũng đừng hòng bay ra ngoài." Trần Cẩn Phong ngẫm nghĩ một lát lại hỏi: "Ngày hôm ấy phụ thân ta còn có hành động gì khác thường nữa không?"
Tiểu Thiến lắc đầu: "Vì nô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-an-duong-trieu/1871685/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.