Nếu như Phong đã xác định rõ được tình cảm của mình với Hạnh thì cũng nên một lần dứt khoát với Thảo.
Chứ trong tim cảm thấy thích Hạnh mà Thảo vẫn qua lại thì không hay cho lắm.
Sáng hôm sau, Hạnh lại đưa bé Nhi đi học như mọi ngày, nhưng hôm nay có một sự khác biệt, xe của Dương đậu ngay dưới cổng.
Nhìn thấy Dương Hạnh không tránh khỏi kinh ngạc.
- sao anh lại ở đây?
- Anh đợi em...
Nghe thấy Dương nói mấy chữ ấy Hạnh còn kinh ngạc hơn cả lúc nhìn thấy Dương đứng ở trước cổng nhà Phong.
Mới hôm qua còn cô cô tôi tôi hôm nay đã anh em, như thế là sao?
- em sao thế?
- à không sao, tại tôi thấy không quen..
Dương ngồi xuống trước mặt bé Nhi, giọng nói ấm áp vô cùng dễ chịu.
- Hôm nay hai mẹ con không cần phải đi xe buýt nữa, chú đưa đi có chịu không?
Với bé Nhi thì tất nhiên không thành vấn đề, nhưng với Hạnh thì cái vấn đề này nó không phải là nhỏ..
Hạnh đang định từ chối thì không biết Phong ở đâu chạy tới, còn nắm tay Hạnh kéo cách xa Dương thêm vài bước nữa.
- anh làm cái gì vậy?
Hành động ấy của Phong khiến Hạnh cảm thấy rất ngại với Dương, cứ như kiểu Dương vừa làm gì Hạnh vậy.
Phong nhìn Dương.
- anh tới đây có chuyện gì không?
Trái ngược với cái biểu cảm sốt sắng của Phong thì Dương lại rất bình tĩnh, anh ta cho hai tay vào túi quần nhàn nhã nhìn Phong.
- không cần gấp gáp như vậy, tôi và cậu lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-a-mau-ket-hon/536517/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.