Tạm thời thì cuộc sống của Hạnh và bé Nhi không còn nguy hiểm nữa, nhưng Phong cũng không muốn để Hạnh đi vì cuộc sống bươn chải ở ngoài kia sẽ rất vất vả. Phong rất yêu quý bé Nhi nên không muốn con bé phải nghỉ học ở ngôi trường tốt mà con bé đang theo, nên chuyện mà Phong không còn có những người theo sát muốn hãm hại Phong không nói cho Hạnh biết.
Sống cùng nhà với Hạnh một thời gian nên Phong cũng hiểu tính cách của Hạnh, nếu như cô biết thì chắc chắn sẽ đòi dọn đi.
Vài ngày sau đó thì mẹ Phong trở về, Phong nhận được điện thoại lập tức ra sân bay đón mẹ. Hạnh và bé Nhi ở nhà nấu cơm, là mẹ của chủ nhà mà, tất nhiên là phải tiếp đón nhiệt tình rồi.
Ở sân bay...
- con đến trễ.
- lẽ ra mẹ nên gọi điện sớm cho con, xuống đến nơi mẹ mới gọi thì làm sao con tới kịp.
- có một thời gian không gặp mà con đã lý lẽ hẳn. Không hổ danh là con trai của mẹ.
- Bây giờ mẹ muốn về đâu trước?
- Con hỏi thế là có ý gì?
- Con hỏi mẹ muốn về nhà của mẹ hay nhà của con.
- Chẳng lẽ mẹ vừa xuống sân bay lập tức con không muốn cho mẹ trở về nhà của con để xem con sống thế nào sao?
- con đã chuẩn bị một bữa ăn ấm cúng ở nhà con, chỉ sợ mẹ có dự tính khác nên con mới hỏi vậy.
- đương nhiên là mẹ có nhiều dự tính khác, nhưng trước tiên phải về nhà của con đã.
Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-a-mau-ket-hon/536511/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.