Không phải chỉ có mình Vân tò mò mà cả Ngọc và Mai cũng thế. Ngọc Hưởng ứng nhiệt tình nhất.
Ngọc: vậy bây giờ tất cả vào trong nhà, lát nữa em đi cửa sau vòng ra đằng trước tìm chỗ nấp...
Mai: bạo thế..
Ngọc: con người còn đáng sợ hơn ma quỷ nhiều....
Ngọc lấy điện thoại gọi điện cho Vinh Xe Ôm, nếu là người thật thì sẽ cùng Vinh xe ôm vào túm lấy đập cho một trận. Còn nếu gặp ma thì có người bên cạnh cũng đỡ nhột...
Theo đúng như kế hoạch thì Ngọc đã có mặt ở lùm cây trước cửa nhà cách nhà khoảng 10 m. Vinh xe ôm gửi xe ngay ở đầu ngõ rồi đi bộ vào bụi cây chung với Ngọc.
Vinh: Công nhận các bà rảnh rỗi thật đấy, thuê nhà xong thì biến còn bày đặt điều tra..
Ngọc: Coi như mình làm việc tốt đi, để những người đến sau người ta không có gì phải sợ hãi....
5 phút sau thì có một cái bóng trắng lượn ở trước cửa, cứ đi qua đi lại chốc chốc lại nắm hai tay vào quai cửa giật mạnh nghe tiếng rầm..
Ngọc: ma có chân à?
- người chứ ma đéo gì?
- à mà khoan đã, sao con ma này nhìn thấy quen quen...
- anh em nhà bà à?
- Nhìn dáng người quen lắm, chắc chắn là đã gặp ở đâu rồi, để đến gần hơn xem nó là ai...
Nhà ít khi có người ở nên cây cối khá nhiều, Ngọc với Vinh đã nhanh chóng tiến tới sát căn nhà, đến khi nhìn rõ mặt con ma kia thì Ngọc mới giật mình..
- Vinh, mày nhìn xem thằng kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-a-mau-ket-hon/536495/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.