Được mấy ngày thì sức khỏe của hạnh và con ổn định, bác sĩ cho về nhà sau một tuần nằm ở bệnh viện....
chị em trong xóm trọ đến thăm, người thì mang cho Hạnh chân giò, người thì mang trứng, người lại cho tiền. Hạnh cảm thấy ngại lắm, trước giờ đi làm cho các chị ấy toàn lấy tiền, bây giờ sinh em bé xong các chị ấy lại mang bao nhiêu đồ tới thăm, Hạnh tự nhủ sau này con cứng cáp nhất định sẽ tìm cách bù đắp lại những thứ mà các chị ấy đã bỏ ra cho mình....
Ngọc nhìn bé Nhi, nhìn đi rồi lại nhìn lại, Vân thấy thế thì nói.
- mày nhìn gì mà nhìn kỹ thế...
- đm, nhìn con bé đi nhìn có khác gì con Hạnh đi để thuê cho thằng kia không? Giống đến thế mà không nhận, đúng là cái thứ ngu ngục..
Mai: Ôi dào, giống ai thì giống miễn là do con Hạnh để ra là được rồi. Còn thằng kia thì có muốn nhận cũng đừng có mơ.
Vân: Mà công nhận con bé nhìn giống thằng bố nó thật, y như một khuôn luôn....
Hạnh nghe thấy mấy lời đó thì buồn lắm, cho dù người đàn ông ấy có nhìn thấy con bé, cho dù cả gia đình người đấy có thấy con bé giống, thì chắc chắn cũng không bao giờ nhận...mà cho dù có muốn nhận, cô cũng không bao giờ đồng ý.
Ngọc: lo cho con này đi đẻ còn quên chưa cập nhật tình hình của thằng kia xem thế nào.
Vân: đấy, còn của lão già Biến Thái bệnh hoạn kia nữa, không biết đã đi tù bao nhiêu năm....
Mai: để lên mạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-a-mau-ket-hon/536491/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.