Hạ Thiên dở khóc dở cười, nha đầu ngốc này, hôn cũng không nhắm mắt lại, chẳng sợ tâm lý anh sau khi nha đầu này nhìn chằm chằm một phút đồng hồ thân cũng không nổi nữa a.
Đột nhiên, anh hơi nghiêng mắt, lại hỏi Sophia, " Phòng của em ở nơi nào?"
Sophia ngây ngốc chỉ, sau đó liền bị ôm ngang lên đến, nhanh như tia chớp tiến gian phòng, lúc này cô mới phản ứng được, sắc mặt hồng thấu, gắt gao đẩy anh, vừa mới đóng cửa lại liền nghe bên ngoài tiếng mở cửa, Sophia trong lòng căng thẳng.
Em trai đã trở về.
Cô theo trong ngực anh nhảy xuống, cách xa anh ba thước, hình như anh là thất đăng đồ tử, Hạ Thiên ngồi xuống trên giường của cô, thư thư phục phục nhìn cô, thưởng thức sắc mặt như rạng mây đỏ của cô gái nhỏ, anh ám chỉ được đủ rõ ràng, oa oa chỉ số thông minh EQ đều cao, đã sớm tâm như gương sáng tựa như, lại chưa bao giờ làm ngu xuẩn, tự nhiên biết anh là có ý gì.
"Chị, em đã về." Bên ngoài truyền đến thanh âm non nớt của tiểu vương tử.
Sophia phục hồi tinh thần lại, "Chị biết, chị muốn ngủ trưa, em tự gọi đồ ăn."
"Chị muốn ăn gì, em gọi một thể."
"Gì cũng được."
Bên ngoài lại không có âm thanh, tiểu vương tử gọi đồ ăn ngoài, chạy lên lầu, Sophia nhìn qua Hạ Thiên, "Đi nhanh lên một chút đi."
"Không đi." Khí lực của cô sao đẩy được Hạ Thiên, anh ngồi giống phải như một pho tượng tượng Phật, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214655/chuong-2572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.