Sophia ở một bên đọc sách, lật qua một trang lại một trang, không để ý Hạ Thiên, Hạ Thiên nhìn cô khí định thần nhàn đọc sách, cảm giác tức giận xong lên trong lòng, anh chỗ nào biết, Sophia chính mình cũng không biết đang nhìn cái gì, chỉ là lật sách theo quy luật, cũng không thể nhìn chằm chằm vào một tờ xem, cô vẫn suy nghĩ, anh rốt cuộc đến tìm cô làm gì?
Hạ Thiên ngồi một khắc đồng hồ, Sophia không nhìn anh, anh một tay giật đi sách của cô, Sophia ngẩn người, nghiêng đầu nhìn anh, rất là mờ mịt, cô cũng đang suy nghĩ chuyện của anh, sách bị lấy đi, còn chậm vỗ.
"Đưa em."
Hạ Thiên khép sách lại, ném ở một bên, loại này sách giải trí có cái gì tốt xem, Sophia thấy sắc mặt anh không thiện cảm, đành phải nói, "Anh tìm em có chuyện gì không?"
Đúng dịp, anh thật đúng là không chuyện gì.
Hạ Thiên châm chọc nghĩ, có chuyện mới tìm em?
"Anh đói bụng." Hạ Thiên đương nhiên nhìn cô, "Mời anh ăn cơm."
Sophia, "..."
Cô vừa nhìn thời gian, đích xác nên đến giờ cơm, chỉ là, cô tại sao phải mời anh ăn cơm a, anh không phải là không muốn gặp cô sao?
"Anh tốt xấu đã cứu em nhiều lần như vậy, hồi bé cũng chiếu cố qua em, muốn em mời anh ăn một bữa cơm rất khó khăn sao? Lớn như vậy, hiểu đạo lí đối nhân xử thế hay không a?"
Sophia bị quở trách có chút ủy khuất, nhấp mím môi, "Phía trước có một nhà hàng..."
"Anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214648/chuong-2569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.