Anh là thủ phạm tạo ra tất cả các chuyện này, anh có tư cách gì mà nói không đồng ý loại xử trí này sao?
Anh che chở, thương yêu, mấy năm này ngoan ngoãn phục tùng, dường như cũng thành cười nhạo, bị cô nhẫn tâm phản bội, hung hăng đập nát, không gặp nhau nữa là kết cục tốt nhất.
Không có anh, cô cũng không sống được mấy năm nữa.
Trái tim như vậy liệu có thể chịu đựng được mấy năm?
Tất cả chuyện này cùng anh không quan hệ, không quan hệ nữa. Anh không bao giờ muốn gặp cái liếc mắt này nữa.
Ba ngày sau, Oa Oa tỉnh lại, lão sư phụ cùng cô thu thập hành lý, kỳ thực đồ của cô rất nhiều, những thứ có thể mang đi, lại không có gì, Tư Đồ đưa con mèo nhỏ cho cô mang đi, coi như là một loại kỉ niệm. Mấy ngày này, chỉ có Tư Đồ cùng Liliane, Avrile thường xuyên đến bệnh viện thăm cô, Liliane cũng không tin, Oa Oa sẽ làm ra loại chuyện này, Avrile càng không tin.
Chỉ là, đối với thân phận của cô, bọn họ cũng tương đương kinh ngạc. Bất kể như thế nào, bây giờ Oa Oa cũng đã mất đi tất cả ký ức, ân ân oán oán trong quá khứ lại không có bất cứ quan hệ nào với cô cả.
Avrile rất muốn khóc, Oa Oa đi rồi, lúc nào mới có thể gặp lại, trái tim của cô mà phát bệnh thì nên làm cái gì bây giờ? Ai sẽ tới cứu cô?
"Chị Avrile, sao trong chị khó coi như vậy?"
"Không có gì." Avrile khẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214474/chuong-2502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.