Chương trước
Chương sau
Cậu nghĩ, Oa Oa cũng không có chuyện gì có thể gạt mình, nhất định là một ít bướng bỉnh, việc nhỏ mà thôi, cậu chưa bao giờ sẽ vì việc này cùng cô bé sinh khí, cậu sủng cô bé còn không kịp.

Oa Oa nghĩ nghĩ, khẽ nói, "Đến ngày kia đi, chờ anh kiểm tra kết thúc, em sẽ nói cho anh biết."

Hạ Thiên gật gật đầu, cũng cảm thấy Oa Oa không có đại sự gì nói với hắn, nhẹ nhàng thuận tóc của cô bé, khẽ nói, "Đừng suy nghĩ nhiều như vậy, đi nghỉ trước đi, Anna cũng không có gì trở ngại lớn, thăm một lần là được."

"Được." Oa Oa nói.

Hạ Thiên căn dặn mấy câu, liền bận rộn đi, vào thư phòng đi ôn tập, Oa Oa nhìn bên ngoài bầu trời xanh thẳm, thập phần phiền muộn, có một loại tâm tình phức tạp không kể quấy nhiễu cô bé.

cô bé mờ mịt đi ở trên đường phố, không kể tâm tình, rất nhanh cô bé liền phải ly khai chỗ đảo này, dù sao sinh sống nhiều năm như vậy, đột nhiên ly khai, sau này không bao giờ có thể tới nữa, khó tránh khỏi có một chút phiền muộn.

Ngay trong lúc cô bé tản bộ, trên đảo xảy ra đại sự.

Avrile bị giam cầm trong phòng, Hạ Thiên cũng không ở trong biệt thự nhỏ, Oa Oa là lúc ra tìm cậu nghe trên đảo đặc công nói, Oa Oa nghe xong, thập phần không thể tưởng ra, cuống quít hỏi, "Avrile vì sao lại bị giam?"

"Nghe nói cô ấy ở dây kéo đến động thủ chân, Anna mới có thể ngã xuống." Một danh nữ đặc công nói.

Oa Oa thầm nghĩ, sao có thể, Avrile làm việc vẫn quang minh lỗi lạc, không có khả năng làm ra sự tình tàn nhẫn như vậy, cô căn bản không để ý do thương tổn Anna, cô bé một chữ cũng không tín.

Cô bé đang muốn đi tìm Hạ Thiên, bị Liliane kéo lại, "Oa Oa, đừng đi."

"Liliane, Avrile sẽ không làm loại chuyện này, em muốn nói cùng ca ca, cô ấy thực sự sẽ không." Oa Oa có chút gấp, nếu là có người hãm hại cô, kia nhưng làm sao bây giờ?

Ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, Avrile cùng Anna mặc kệ ai ra sao, một người khác cũng chạy không thoát hiềm nghi, nhất tiễn song điêu, nhất định là người hữu tâm làm, không phải là các cô làm.

Liliane nói, "em yên tâm, chuyện này giao cho Tư Đồ sư phụ điều tra, em như vậy đau Avrile, sẽ không để cho cô ấy  giải oan, Anna bị thương là sự thực, Avrile tạm thời bị giam cũng không chuyện gì, Hạ Thiên cũng sẽ tin Avrile, em nghĩ nói với anh chuyện này, trở lại nhà của các ngươi tùy tiện em nói, ở bên ngoài thì đừng nói, miễn cho người ta lợi dụng."

Oa Oa khổ sở gật đầu, Lý Viễn đang cùng Hạ Thiên điều tra chuyện này, tạm thời cũng bận rộn, Oa Oa hỏi, "em có thể đi nhìn cô ấy sao?"

"Đương nhiên có thể, chị cũng đang định đi."

Hai người cùng đi nhìn Avrile, phòng giam là địa phương huấn luyện người bắn tỉa, trên đảo rất ít xử phạt đặc công, phạm sai lầm, đại đa số cũng là quan một hai ngày, lại hội đưa đến mặt địa phương khác đi.

Cũng không người canh chừng, Oa Oa vỗ cửa sắt, kéo ra cửa nhỏ trên cửa sắt, "Avrile, cậu có khỏe không?"

Avrile mặc tác huấn phục, tóc ướt cả, đang ngủ, nghe thấy thanh âm Oa Oa, mở mắt ra, có chút kinh hỉ tiến lên đến, "Sao cậu lại tới đây?"

Ở đây không có dương quang, phi thường hắc ám, mở một cái cửa nhỏ, sáng sủa rất nhiều.

"Tôi tới thăm cậu một chút." Oa Oa nói, "cậu có khỏe không? Ở đây vừa nhỏ vừa tối, có phải hay không rất đau khổ?"

"Không có, thói quen, chúng ta lúc huấn luyện cũng thường thường ở đây, không đại sự gì, cũng không tính xử phạt, cậu đừng lo lắng." Avrile nói, lại nhìn Liliane liếc mắt một cái, "Điều tra thế nào?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.