Lão nhân gia gật gật đầu, tỏ vẻ có thể lý giải ý tưởng của cô bé, đứa nhỏ này đích xác sống không bao lâu, trên đảo thầy thuốc cũng đã nói, cô bé muốn trở về tẫn hiếu cũng là hợp tình hữu lý. Nhưng mà, cô bé nên thế nào nói với Hạ Thiên.
"con muốn không từ mà biệt?"
"con cũng không biết, gia gia, con hẳn là nói cho ca ca, chỉ là, con sợ ca ca sau khi biết, không cho con rời đi." Oa Oa nói, không từ mà biệt là tính toán xấu nhất, cô bé như vậy thích Hạ Thiên ca ca, không muốn không từ mà biệt, đến thế nào đi như thế đó, đến nơi đến chốn, ca ca mặc dù sẽ không muốn, thế nhưng, cô bé nghĩ, anh sẽ hiểu, ca ca, nhất định sẽ hiểu, gia gia, ông có thể giúp con sao?"
Lão nhân gia gật gật đầu, "ông đương nhiên nguyện ý giúp con, thế nhưng, nếu như con nghĩ cùng Hạ Thiên thẳng thắn, con trước nói với Hạ Thiên rõ ràng, sau đó ông lại chuẩn con ra đảo."
"Được."
Trên đảo nhỏ mỗi người rời đảo, cũng đại biểu cho một lần nguy hiểm, Oa Oa cũng không phải đặc công trên đảo, một khi cuộc sống ở trên đảo, muốn rời khỏi, phi thường không dễ dàng, có lão nhân cho phép, Oa Oa liền cảm thấy an tâm hơn.
Không hề như vậy do dự.
"Trước đây Vân Sinh đối nước A làm những chuyện như vậy, con còn ghi hận sao?" Lão nhân gia hỏi.
Oa Oa ngẩn ra, không biết nên trả lời như thế nào, chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214454/chuong-2491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.