Chương trước
Chương sau
"Hạ Thiên bây giờ thương em, yêu em, em nói không sai, không ai có tư cách nói cái gì, chỉ là, Oa Oa, chị nhớ em thỉnh thoảng cũng muốn nghĩ, mình không phải rất ích kỷ, hưởng thụ anh sủng ái, hưởng thụ tình cảm của anh ấy, em có thể báo đáp gì? em thân thể như vậy, có thể bồi anh bao nhiêu năm, một ngày kia em ly khai, em nghĩ qua tâm tình của ảnh sao? em biết em có bao nhiêu ích kỷ sao?"

sắc mặt con nít hơi trầm xuống, khẽ nhếch, gió biển cũng không có biện pháp thổi tan hậm hực trong lòng cô, lời Anna giống như một cây đao cắm ở trái tim của cô bé, máu chảy đầm đìa tàn khốc, đây là điều cô bé cùng Hạ Thiên vẫn luôn biết, lại tránh vấn đề, bị Anna một trận thấy máu khơi mào đến, Oa Oa trong lòng cũng không hơn gì, ca ca của cô bé, ca ca của cô bé... cô bé không có biện pháp làm bạn ca ca lâu lắm, cô bé thậm chí tiếp qua không lâu liền phải ly khai, nếu như cô bé đã định trước chỉ có mười mấy năm sinh mệnh, cô bé đã chia bình quân cho ca ca cùng người nhà của cô bé, thặng dư thời gian, cô bé nghĩ làm bạn thân nhân của mình,cô bé hình dạng này, lại có tư cách gì đứng ở bên người ca ca đâu?

"Anna tỷ tỷ, cảm tình là không có hồi đáp vừa nói." Oa Oa nói, ngăn chặn trong lòng hậm hực, cô bé khẽ nói, "Ca ca cái gì cũng có, kiện toàn gia đình, yêu thân nhân của anh, chỉ số thông minh cao, giàu tình thương, có kiến thức, lại có một bối cảnh rất cường đại, có thể nói hô phong hoán vũ tát đậu thành binh, không gì làm không được, anh không cần em hồi đáp. Cho nên, chỉ cần em có thể làm cho anh vui vẻ, chính là hồi báo tốt nhất, ít nhất, đến nay mới thôi, ca ca chưa từng nói, em theo anh rất đau khổ, dù cho em là gánh nặng của ca ca, trói buộc, em nghĩ, cũng là một trói buộc ngọt ngào, anh cam tâm tình nguyện sủng em. Anna tỷ tỷ, dù cho em có một ngày ly khai, ít nhất em từng ở trong sinh mệnh ca ca tồn tại, đã cho anh vui vẻ, đã cho anh ấm áp, em không hối hận, em nghĩ ca ca cũng sẽ không hối hận, chẳng sợ sẽ khổ sở, chẳng sợ sẽ thương tâm, thời gian vuốt lên đau xót, chúng ta đã đã định trước gặp nhau, dù cho em hôm nay ly khai, ca ca cũng sẽ rất thương tâm, khổ sở, cho nên, không như vẫn cùng anh, thẳng đến ngày em ngừng thở."

"em..." Anna cắn răng, "em đây là đang khoe khoang sao?"

Oa Oa nhẹ nhàng lắc đầu, "em khoe khoang cái gì đâu? Coi như là khoe khoang, cũng là chị hướng em khoe khoang, em không địa phương nào cần hướng chị khoe khoang."

Thuyền đánh cá chậm rãi lái trở về, tới bên bờ, Anna trước hạ ngạn, Oa Oa kêu cô, 

"Anna tỷ tỷ, chị không cần như vậy chú ý em, giống như như lời chị nói, em sống không lâu, lại kiên trì chờ một chút đi, chị sẽ không gặp lại em."

Anna bị xem thấu tâm tư, trên mặt một trận khó xử, vô ý thức phản bác, "Oa Oa, chị không phải cái ý tứ kia."

Oa Oa chỉ là cười, cũng không nói nữa, bởi vì Hạ Thiên đã trở về, nhìn thấy Oa Oa cùng Anna vội vội vàng vàng qua đây, dắt tay Oa Oa, hôm nay có chút lạnh, hắn vuốt tay Oa Oa lạnh băng băng, "Thế nào không thêm một bộ y phục?"

"em không sao." Oa Oa cười, "Khó có được bồi Anna tỷ tỷ ra đánh bắt cá."

Hạ Thiên hướng Anna gật gật đầu, "cô bé không phiền em đi?"

"Không có, em đi trước, các người trò chuyện." Anna ở trước mặt cậu rất không được tự nhiên, đặc biệt vừa bị Oa Oa xem thấu, bây giờ ở trước mặt bọn họ, thế nào cũng thấy mình rất dối trá, cô cũng không có thật tình nghĩ Oa Oa chết, chỉ là thỉnh thoảng sẽ cảm thấy, nếu như không có Oa Oa, bọn họ lại sẽ là cái hình ảnh gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.