"A Sinh, anh đang suy nghĩ gì đấy?" Lý Hoan Tình nắm tay Mục Vân Sinh, gọi hồi ức Mục Vân Sinh trở về. Mục Vân Sinh yên tĩnh làm cho cô có một chút bất an, Mục Vân Sinh nói: "Anh đang suy nghĩ chuyện đã qua của chúng ta."
Lý Hoan Tình thở dài một tiếng: "Em và anh đã sớm ước định mặc kệ phát sinh chuyện gì chỉ cần sự việc có liên quan đều không nên giấu giếm và lừa gạt, chuyện này anh không nói cho em biết đúng là anh không đúng. Kỳ thực em sớm đã phát hiện chỉ là em không muốn khiến cho giữa chúng ta xảy ra không vui cho nên liều mạng nói với bản thân hẳn là tin anh, anh nói cái gì thì là cái đó. Loại tâm lý này chẳng qua là bịt tay trộm chuông mà thôi, a Sinh đáp ứng em sau này nếu lại có chuyện như vậy, xin anh không nên gạt em được không? Em không muốn mỗi lần đều từ trong miệng người khác nghe thấy chuyện tàn nhẫn như vậy."
"Được." Chuyện này cũng cho Mục Vân Sinh một bài học, anh cũng càng hiểu được chuyện giữa anh và Lý Hoan Tình xử lý thế nào chẳng sợ không yêu nhau nữa, lại quen thuộc lại ăn ý, quan hệ tình cảm giữa vợ chồng đều phải học xử lý như vậy dù thế nào đi nữa bọn họ cũng cùng nhau vựơt qua.
Lý Hoan Tình nói: "Em khó khăn nhất không phải đối mặt anh mà ngược lại là vì chính mình, chuyện nước A chúng ta thử làm ra một ít bồi thường đi, thành lập một quỹ đi trợ giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214368/chuong-2435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.