Hạ Thần Hi cười nói, "Thay lòng đổi dạ cũng tốt, miễn cho tôi phải hầu hạ hai quỷ ấu trĩ."
Đường tổng cùng con trai ghen ăn đều không xong.
Hạ Thanh nói, "Cho nên tôi muốn sinh nữ nhi, nữ nhi là tri kỷ, nhi tử là bồi tiền hóa, sau này là của nữ nhân khác."
Lục Trăn cười khúc khích, "Nói xong chồng cô hình như không phải bồi tiền hóa."
"Anh ta cũng là bồi tiền hóa a." Hạ Thanh đương nhiên nói, An Tiêu Dao nhéo nhéo mũi của cô tỏ vẻ kháng nghị, thế nhưng lão bà đại nhân nói cái gì, anh cũng không phản bác, bản thân anh cũng thích nữ nhi, từ lúc ở đảo nhỏ nhìn thấy Oa Oa đáng yêu, anh đã nghĩ, nếu như anh có nữ nhi có phải cũng đáng yêu như thế hay không đây? Nghĩ nghĩ, liền một lòng muốn nữ nhi, không muốn là nhi tử.
Đương nhiên, chỉ cần là hài tử của bọn họ, anh đều rất sủng ái.
Chỉ bất quá, bọn họ bối cảnh như vậy, nuôi nhi tử cùng dưỡng nữ nhi, đó là khái niệm không đồng dạng như vậy.
Lý Hoan Tình nói, "Mọi người đều nói nhi tử nghèo dưỡng, nữ nhi phú dưỡng, tôi cảm thấy lời này nói một điểm đạo lý cũng không có a, tôi nếu là nghèo nuôi nhi tử, từ nhỏ bồi dưỡng được hắn chịu khổ nhọc, cái gì đều một mình ôm lấy mọi việc, tương lai gặp gỡ một vị phú dưỡng nữ nhi, con tôi không phải một đời chịu mệt nhọc sao? Điều này làm cho người làm mẹ này làm sao mà chịu nổi a,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214349/chuong-2415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.