Bé chỉ hận Mục Vân Sinh, bé thích ca ca, thích Hạ Thanh tỷ tỷ, thích Thất Thất tỷ tỷ, thích Tiêu Dao ca ca, thích ba mẹ ca ca, thích thật là nhiều người, bé cũng không muốn bọn họ khổ sở.
Làm sao bây giờ đây?
"Oa Oa, em khóc?" Hạ bảo bối đột nhiên sờ lên mặt của cô bé, quả nhiên thấy Oa Oa khóc.
"Nha đầu ngốc, em khóc cái gì?"
"Đau lòng, khó chịu."
Hạ Thiên thay đổi sắc mặt, "Có phải trái tim lại đau hay không, anh đi gọi dì cả, em trước nằm xuống nghỉ đi."
"Không muốn, ca ca cùng em thì tốt rồi."
"Oa Oa..."
Oa Oa khăng khăng ôm hạ Thiên, không muốn buông tay, bé sẽ không làm thương tổn ca ca, bé luyến tiếc thương tổn ca ca, tạm thời cứ như vậy đi, sau khi trở về đảo đặc công, bé có lẽ cũng sẽ không suy nghĩ nhiều như vậy, khi đó cũng chỉ có ca ca cùng bé, sẽ không có nhiều phiền não như vậy.
"Ca ca, em muốn về nhà."
"Trở về trên đảo sao?"
"Vâng."
"Không gấp, đợi qua mấy ngày, chúng ta liền trở về." Hạ bảo bối nói, sờ sờ đầu của cô bé, ôn nhu cười, "Trước đây không phải ầm ĩ muốn ra ngoài sao?"
"Ra ngoài không vui, phải về nhà."
"Đi, đi, đi, tiểu tổ tông, đợi sau hôn lễ, chúng ta trở về nhà được không?"
"Được."
"Oa Oa, tiểu di muốn cho em làm hoa đồng, em có thể làm hoa đồng không?"
"Chỉ có hôn lễ Xanh tỷ tỷ cùng Tiêu Dao ca ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214347/chuong-2413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.