Cô bé hái một quả nho cho Đường lão ăn, Đường lão ăn một quả cười híp mắt khen cô bé, Oa Oa vô cùng vui vẻ, “Oa, ông, người câu được một con cá lớn.”
"Buổi tối có thể ăn canh cá."
“Con cá thật đáng thương, sẽ không muốn bị giết chết như vậy, ông, có thể không ăn canh cá không?” Oa Oa hỏi, nhìn con cá ỉu xìu, cô cảm thấy rất khổ sở.
Đường lão cười, “Oa Oa muốn thả nó sao?”
“Vâng ạ.” Oa Oa gaath đầu, Đường lão chiều cô bé, cho cô bé cầm đi phóng sinh, Oa Oa để cái giỏ cá bên cạnh, đem toàn bộ cá thả xuống nước.
Hạ bảo bối mang theo Hạ Cảnh trở lại bờ sông chỉ nhìn thấy Đường lão không nhìn thấy Oa Oa, chỉ nhìn thấy rổ nho, hết sức lo lắng.
“Ông, Oa Oa đâu?”
“Con bé đi đến bên kia thả cá, ông câu được cá đều bị con bé thả đi hết.” Đường lão cười ha hả nói, nhưng không nói gì, hiển nhiên là rất hài lòng, Hạ bảo bối cười, để Hạ Cảnh ở lại chỗ ông, cậu đi tìm Oa Oa, tìm một vòng không thấy Oa Oa, Hạ bảo bối hơi nhíu mày, bên này hơi nhiều cỏ một chút, Hạ bảo bối gọi to, “Oa Oa, em ở đâu thế?”
Gọi vài tiếng cũng không thấy Oa Oa ở đâu, Hạ bảo bối mi tâm nhíu chặt hơn, đột nhiên nhìn thấy trên bờ sông có một đôi giầy, Hạ bảo bối trong lòng như có cái gì đâm nhói, cuống quýt đem đôi giầy lên xem là của Oa Oa, ngày hôm trước đi dạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214324/chuong-2390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.