Chương trước
Chương sau
Hẳn là lúc cô nằm vùng xảy ra chuyện, nhưng nàng cũng không có một chút ấn tượng. Long Tứ hận không thể đem sự việc này viết thành một cuốn nhật kí để cho nàng đọc, cho nàng biết rõ mọi chuyện, để nàng hiểu lòng của anh.

Mà chuyện này chính cô cũng không nhớ rốt cuộc là có chuyện gì,

Long Tứ chưa từng nói, Mục Vân Sinh vừa cười ẩn ý. Dường như trong đó phát sinh chuyện mà không thể nói.

Cố Thất Thất vuốt cằm, có chút mờ mịt. Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra.

Cầu được biết á!

Long Tứ đột nhiên ấp úng rồi lại phất tay một cái: “Chỉ là lúc trước không thu thập hết tổ chức lính đánh thuê này, không có gì để nói. Bọn họ tới, lão tử đem toàn bộ diệt hết!”

Cố Thất Thất trầm ngâm một chút: “ Tin tức vừa truyền tới từ Vương bài, có lẽ bọn họ đang trên đường đến!”

Tổ chức lính đánh thuê nhận nhiệm vụ, Vương Bài cũng có quản chế, chỉ cần nhiện vụ đó có liên quan đến Vương Bài thì trước tiên hệ thống tình báo của vương bài sẽ biết,. Căn cứ vào mức độ nguy hiểm mà phát ra, thường là trước một giờ,

Cho nên, đoàn lính đánh thuê này chưa đến Columbia

Đoàn lính đánh thuê này ở Nam Mỹ, thực lực vô cùng tốt.

“Cụ thể đã phát sinh chuyện gì?” Cố Thất Thất hỏi, có từng nghe thấy tổ chức này, có thể nói đã quen biết. Lúc Hạ Thanh còn trẻ rất thích khiêu chiến, có một lần làm nhiệm vụ đã cùng bọn họ đánh nhau, nhưng không giải quyết được gì,

“Mấy năm trước, chúng ta chưa thành lập vương bài đã cùng họ có một số ân oán.” Long Tứ nói, ánh mắt cũng không nhìn Thất Thất, suy nghĩ một lúc lâu rồi lại nói:“Thiếu chút nữa đem người của chúng ta tiêu diệt hết. Tiêu Dao cùng Lục Trăn bị bọn họ làm bị thương”

Cố Thất Thất nhíu mày, chuyện trọng yếu như vậy, anh thế mà không nói cho cô biết.

“Sao đó thì sao?”

Long Tứ không nói, thoạt nhìn rất tức giận, khuôn mặt đỏ bừng. Cố thất thất yên lặng nghĩ về đoạn quá khứ, nàng chỉ là muốn biết rốt cuộc năm đó phát sinh chuyện gì. Anh làm thế nào mà trừng mắt như muốn bốc hỏa nhìn cô.

Trầm mặc.....

Nghe nói trầm mặc là sẽ có thiên sứ bay qua.

Tiếp tục trầm mặc.

Cố Thất Thất buông tha: “Được rồi, không hỏi anh nữa, tôi đi hỏi Tiêu Dao”

“Em dám!” Long Tứ đè tay cô lại, không cho phép gọi điện thoại, lập tức cảm thấy hối hận vì sao lại cho cô đến Columbia, vì sao lão tử lại muốn đến, lập tức  đối với thuộc hạ ánh mắt nhiều oán niệm.

Cố Thất Thất hiểu rõ: “Anh chỉ huy thất bại? Cho nên bọn họ mới bị bắt”

Thật lâu,  Long Tứ ừ một tiếng

Cố Thất Thất nhìn ánh mắt hắn như ngây dại: “Chuyện này có gì mà khó xử a, trước khi sáng tạo vương bài, các người chưa có nhiều kinh nghiệm, bị người khác tính kế là chuyện bình thường”

Long Tứ miệng trương trương, Cố thất Thất quyết đoán đem máy tính tắt đi, đã hiểu rõ sự tình: “Được rồi, anh không cần nói nữa, tôi cũng không muốn biết nguyên nhân”

Này là chuyện bao nhiêu năm trước á.

Thất bại một lần không có gì, nhưng mà, nàng rất hiểu bọn họ. Năm đó thất bại chắc có liên quan đến nàng, nếu không mấy người bọn họ cùng nhau tham dự, không có khả năng thất bại.

Lục Trăn giảo hoạt, Tiêu Dao bình tĩnh, Vân Sinh cơ trí,.... Chẳng sợ có một Long Tứ ngốc nghếch làm rối cũng không đến nỗi bị người khác ngược đãi, hơn nữa lại là  Lục Trăn và Tiêu Dao cùng một lúc bị.

Long Tứ vậy mà không đề cập qua, cô thật sự cảm thấy chân tướng này rất có vấn đề, thế nên cô không muốn biết nguyên nhân
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.