Chương trước
Chương sau
Đây là một tiểu đảo nghỉ dưỡng, không có phượng hoàng, Lục Trăn mua lại một du thuyền, trực tiếp giả làm khách du lịch đi đường vòng đến Australia. Chỗ ngồi này ở tiểu đảo phi thường đẹp, địa thế rất bình, nước biển yên lặng, màu sắc xanh biếc đẹp như bức tranh nhiều màu sắc, một chút cũng có thể so với loại nghĩ dưỡng ở thiên đường Maldives, mỹ cảnh ở đây vô cùng đẹp mắt, Lục Trăn đợi không được liền muốn đi.

Tới tiểu đảo nghĩ dưỡng này, tiểu đảo có hai khách sạn cấp năm sao, một khách sạn ôn tuyền, gian phòng rất đặc sắc, phòng ở là loại kiến trúc cổ kính châu Âu thời trung cổ, bên ngoài thoạt nhìn không có gì khác nhau, bên trong thiết kế tất cả đều hiện đại hóa, mỗi gian phòng phong cách không đồng nhất dạng, Lục Trăn vô cùng hưởng thụ thời gian nghĩ dưỡng này, cảm giác cả người biến thành loại ăn chơi trác táng, chỉ biết sống phóng túng hưởng thụ.

"Hi, soái ca..." Một âm thanh xinh đẹp truyền đến.

Lục Trăn quay đầu lại, chỉ thấy hai cô gái mặc bikini hướng anh chào hỏi, tóc vàng mắt xanh, thập phần gợi cảm, Lục Trăn luôn luôn không cự tuyệt mỹ nữ tới bắt chuyện, cũng phất phất tay, tư tư văn văn chào hỏi.

"Cùng nhau ăn bữa cơm trưa không?" Cô gái đưa ra lời mời.

Lục Trăn nghĩ nghĩ: "Tôi rất muốn cùng hai vị mỹ nữ đi ăn, bất quá chỉ sợ các cô muốn thỉnh hai người."

Lục Trăn cằm nâng nâng, ý bảo các cô nhìn phía sau, Nolan mặc quần đùi mang kính râm chậm rãi đi tới, mang theo một lon bia, các cô gái lập tức cao hứng: "Đương nhiên không có vấn đề, đây là vinh hạnh của chúng ta."

Lục Trăn cười, Nolan cũng đến gần, đem bia ném cho Lục Trăn, các mỹ nữ cùng Nolan chào hỏi, anh đáp hai tiếng, Lục Trăn cười nói: "Các cô gái mời chúng ta ăn cơm trưa,anh  có đi không?"

Nolan nhìn các cô liếc mắt một cái: "Tốt."

Lục Trăn thổi một tiếng huýt gió, ở trên bờ cát bò dậy, trở về phòng tắm thay quần áo, Nolan rất rõ thói quen trêu hoa ghẹo nguyệt của Lục Trăn, chuyện kia có gì mà sợ không dám làm. Nếu an vị ở trên bờ cát phơi nắng, ăn mặc thực kín đáo cũng sẽ có người tới mời tới ăn một bữa cơm.

Diễm ngộ mà mỗi người đàn ông cũng không cự tuyệt.

Nolan so với Lục Trăn đã sớm thu thập xong: "Đây là lần thứ mấy?"

"Gì?"

"Lần thứ mấy có người mời cậu ăn cơm?"

"Đếm không hết, tiểu sinh xưa nay đều là vạn người mê, đi chỗ nào cũng có miễn phí cơm ăn." Lục Trăn cười lớn, loại nhìn trúng một người này, mời ăn cơm, cùng nhau qua đêm xuân thực sự quá phổ biến.

Nolan ngay từ đầu không quá thích, về sau không biết thế nào chuyển tính tình, cũng không phản đối Lục Trăn khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt, chỉ cần không phải nam nhân đến mời cậu ta ăn cơm là được, nữ nhân tới mời Lục Trăn ăn cơm, Nolan cũng có thể để Lục Trăn một mình đi hưởng thụ thời gian này.

Bọn họ cũng không có hành vi thân mật gì, các cô gái cũng không nhìn ra bọn họ là một đôi, thẳng đến lúc Lục Trăn thừa dịp Nolan đi toilet uống một ngụm rượu đỏ, loại rượu vẫn bị Nolan cấm.

Không hề nghi ngờ, rượu đỏ này là của Nolan.

Dù cho cho dù là bằng hữu tốt, cũng sẽ không dùng chung một cái chén, hơn nữa còn là thừa dịp thời gian người khác đi toilet.

"Các anh là một đôi?" Một cô gái nhìn Lục Trăn, thấp thỏm hỏi:  "Các anh là một đôi?"

"Đúng vậy." Lục Trăn tự nhiên rộng rãi trả lời, đối với loại hành vi hết ăn lại uống này một chút cảm thấy thẹn tâm cũng không có.

"Anh lừa tình cảm của chúng tôi." Một cô gái nói.

"Tôi nói bọn họ là một đôi cô liền không tin."

"Nhìn không ra thôi." Một cô gái nói: "Các anh cùng một chỗ thật đúng là rất xứng đôi."

"Đấy là đương nhiên, tiểu sinh là trời sinh đẹp trai có thể sớm không dễ nhìn sao?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.