Editor: thanh huyền
Có thể thấy Tiểu Manh Oa thực sự là một sủng nhi, coi như là bé bị thương, cũng không có trận thế này.
"Đại khái còn có ba giờ sau." Một y sinh nói.
Hạ bảo bối đến, khập khiễng đi ra ngoài, Hạ Thanh muốn đi dìu bé, bị An Tiêu Dao kéo, anh nhẹ nhàng lắc đầu, "Để một mình bé yên lặng một chút đi, này có lẽ là lần đầu tiên phạm lỗi, bé vô pháp tiêu tan đi. Càng là người thông minh tự phụ, càng là đối với sai lầm của mình, vô pháp tiêu tan."
Hạ Thanh có chút lo lắng, trái lại không tiến lên nữa đi ngăn bé, Anna vẫn theo bên người Hạ bảo bối nói với bé cái gì, Hạ bảo bối không nói một lời đi ra ngoài, cũng không cần người đỡ, Anna chỉ phải dừng lại.
Đan Đan nhẹ giọng nói, "Thoạt nhìn bộ dáng rất nghiêm trọng, quỷ thích khóc sẽ không chết đi?"
"Không biết." Anna nhìn bóng lưng Hạ bảo bối, "Hi vọng cô không có việc gì, nếu không Hạ Thiên sẽ rất tự trách khổ sở."
"Cô có bẩm sinh bệnh tim, bác sĩ Lâm đã nói, cũng không phải là phẫu thuật thay tim là có thể khôi phục, tử vong là chuyện sớm muộn."
"Vậy cũng không thể ở lần này ngoài ý muốn." Anna nói.
Hạ bảo bối một người ngồi ở lầu chót, giằng co tiếng đồng hồ, đã hơn mười giờ, trời cũng ám xuống, vô song trên đảo tia sáng lại rất tốt, xám trắng lạnh lẽo, không giống buổi tối bình thường đen đặc.
Hạ bảo bối nhìn ngoài khơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214177/chuong-2241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.