Không có tới trước, Lục Trăn đã nói, huấn luyện ở đảo là nơi ma quỷ, Hạ bảo bối vỗ ngực trả lời, cái gì ma quy, tiểu gia đây chính là chuyên khắc ma quỷ, huấn luyện một trận như thế này, cậu cảm nhận được cái gì gọi là ma quỷ rồi.
Cực hạn của con người là như thế nào chính là thế đó đều được mang ra.
Đối với cậu ta bây giờ hai mươi kg thực sự quá miễn cưỡng.
Thiếu niên mười năm tuổi mới bắt đầu tập đã bắt mang vác hai mươi kg, trận huấn luyện này thực sự là… Ác ma.
Ngu ngốc, muốn giảm béo a!!!
Nếu như ngu ngốc mà mấy năm nữa một trăm cân, có phải cậu phải vác trên vai không phải hai mươi kg mà là ba mươi kg thì làm sao mà sống nổi đây.
Trên lưng đều là mồ hôi, cũng ướt đãm, đầu trần không có cộng tóc, mồ hôi theo đầu không ngừng roi, toàn thân trên dưới không có một chỗ nào khô ráo, Tư Đồ Mặc cố ý giẫm chân ga phóng đến bên cạnh cậu rồi vụt qua, để lại một trận khói bụi phía sau, Hạ bảo bối vốn chạy đang không vững vàng, hít một làn khói bụi, miệng cũng toàn bụi đất, phổi như tê liệt đau nhức.
Cậu cấp tốc điều chỉnh trạng thái tốt nhất, trong lòng nguyền rủa Tư Đồ Mặc, lại ngoan cường chạy tiếp.
Mười km, cậu chạy chậm nhất phía sau, cậu không dám tin, mình như vậy mà mang được hai mươi kg đi đến cuối cùng, mặc dù vừa đến hai chân như mềm nhũn ngã sấp xuống, bò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214167/chuong-2231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.