Hạ Thiên một đường vui chạy chạy tới, hôm nay ánh mặt trời chói mắt, Hạ Thanh thổi một tiếng huýt gió, "Một đầu trọc thật là sáng."
Cố Thất Thất cười khúc khích, An Tiêu Dao cũng cười rộ lên, Hạ bảo bối tạo hình thật sự là quá tệ, đích thực là một đầu trọc thật là sáng, so với lần trước Hạ Thanh nhìn thấy còn muốn trơn bóng hơn. Đương nhiên, gien tốt chính là tốt, mặc dù một quả đầu nhẵn bóng, ngũ quan vẫn như cũ vô cùng tinh xảo đẹp, trên người tính trẻ con so với trước kia biến mất rất nhiều, trẻ con phì nhiều cũng ít hơn, nhưng vẫn như cũ rất manh.
Đi theo phía sau cậu bé là một tiểu nữ oa, so với cậu bé thấp tròn một mảng lớn, đó là một tiểu oa mũm mĩm, vóc người đều mũm mĩm, tóc dài đen bóng được cắt ngang bằng, tóc mái ngang, vẫn cúi đầu cũng thấy không rõ lắm dung mạo, cô bé mặc váy màu đỏ, đi chân đất, chỉ nhìn thấy phần lớn cái chân nhỏ mũm mĩm trắng như tuyết, cô bé vẫn cầm lấy tay áo của Hạ bảo bối theo Hạ bảo bối chạy, bước chân nhỏ theo không kịp, đột nhiên ngã một cái, cô bé ngẩng đầu, mờ mịt nhìn về phía trước, mọi người cuối cùng cũng thấy rõ ràng vợ trong truyền thuyết là dạng gì, quả thực quá manh.
"Em sát, em cũng muốn con gái như vậy, em sinh ra được không?" Hạ Thanh kéo An Tiêu Dao, không thể chờ đợi được hỏi.
Tiểu cô nương nhìn rất mũm mĩn, làn da siêu trắng, trên mặt đều mũm mĩm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214149/chuong-2213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.