Hạ Thanh lần đầu tiên làm loại chuyện này, cũng không quá thành thạo, đem An Tiêu Dao hành hạ đến mức quả thực băng hỏa lưỡng trọng thiên, vừa kích thích, vừa dằn vặt, vừa lo lắng liệu cô gái này có thể một phát cắn rụng chính mình hay không. Hạ Thanh chỉ biết tức khắc não nóng muốn lấy duyệt anh, cô cũng là một vị đệ tử tốt, không đầy một lát liền cánh trên, đối với An Tiêu Dao mà nói, đây quả thực là một loại hưởng thụ tiêu hồn thực cốt, cho tới bây giờ anh không muốn Hạ Thanh quá cao ngạo lãnh diễm vì mình làm loại chuyện này.
Tim đập thình thịch, những thứ kích động ấy, lửa nóng, thở dốc, đan vào thành không khí ái muội.
Toàn thân đều là mồ hôi.
Hai lượng quân càng lúc càng kích động, nhưng trước sau không thả ra, Hạ Thanh miệng cũng mỏi, hàm hồ giục anh.
Nếu không thả ra, lão tử sẽ không hầu hạ nữa.
Anh khẳng định không phải là xử nam.
Xử nam không có lâu như vậy.
An Tiêu Dao một đời tự chủ, trong nháy mắt cũng bị sụp đổ, trong cơn kích động động tình, anh đã quên đẩy Hạ Thanh ra, thứ đó bắn đầy miệng cô, Hạ Thanh bĩu môi, nén giận trừng mắt nhìn anh.
Anh đúng là cầm thú!!!!!!
Trong mắt An Tiêu Dao lúc này, bộ dáng của cô quả thực là một cây đuốc lại một lần nữa đang bốc cháy, đốt đi hoàn toàn lý trí của anh, đầu tóc cô rối bù, thân thể nửa trần trắng nõn dường như đang nở rộ ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214098/chuong-2162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.