Anh như là dòng sông khô gặp một trận mưa lớn, không thể chờ đợi được muốn hấp thu tất cả chất dinh dưỡng, giống như là muốn đem Lục Trăn từng khối từng khối phá nát ăn vào trong bụng, lưỡi của Lục Trăn đều bị anh cắn cho ra tơ máu, lại dị thường nhu thuận an ủi anh, ngón tay cắm ở trong tóc của anh ta, có một chút xoa bóp, động tác được ôn nhu không thể tưởng ra. Nolan ở trên giường vẫn ôn nhu, vô cùng quý trọng Lục Trăn, loại hành động đả thương người này cực ít có, ngược lại Lục Trăn cũng không phải là rất để ý, nam nhân thôi, luôn có một chút thời gian là cuồng dã thô bạo như vậy, đều mong muốn chinh phục tình dục, có đôi khi anh cũng muốn ngược đãi Nolan.
Y phục rất nhanh liền bị xé nát vứt xuống trên mặt đất, trong bóng tối, hơi thở dốc đều là gấp cùng mơ hồ.
Nolan một bên vừa hôn anh, một bên vừa kên tên của anh, Lục Trăn cảm giác trên gương mặt có một chút ẩm ướt, đưa tay lên một chút, lại sờ sờ mặt Nolan, vậy mà phát hiện anh ta khóc, anh khó chịu đến cực điểm, ôn nhu đáp lại nụ hôn của anh ta.
Đừng khóc, người yêu của tôi, tôi đã trở về.
Từ nay về sau, anh sẽ không phải lại khó xử, anh sẽ không lại mất đi tôi.
Tôi vĩnh viễn đều sẽ ở cùng anh.
Sẽ không lại làm cho anh trải qua ác mộng như vậy.
Vĩnh viễn cũng sẽ không.
“Ca ca, tôi yêu anh.” Lục Trăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214071/chuong-2135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.