“Dượng, chuyện này, con không muốn nói.” Nolan lạnh như băng nói, “Con cảm thấy đối với con như vậy tốt nhất, con rất vui vẻ.”
Ánh mắt của anh lại di động đến một điểm trên bàn ăn, như anh nói, đích xác là vẻ mặt hài lòng, chẳng qua giữa loại vui vẻ này mang theo một tầng bi ai, thật ra thì, Nolan biết rất rõ ràng, đó là một ảo ảnh.
Là anh quá mức nhớ Lục Trăn sinh ra ảo giác, nhưng anh vẫn hưởng thụ, nhìn Lục Trăn, cùng Lục Trăn, cảm giác nói chuyện với Lục Trăn.
Đây đã bị bệnh.
Nếu xu hướng này tiếp tục, tinh thần của anh sẽ uể oải, dần dần không thể chữa.
“Nolan, dượng không biết con, vì lí do gì con biến thành hình dạng này?” Thượng tướng Shawn trầm thống nói, “Sinh ly tử biệt, lẽ thường tình của con người, ai không có mất đi người thân yêu, con như vậy không làm Lục Trăn thất vọng sao? Cậu ta nguyện ý nhìn thấy con bộ dạng này sao?”
“Con nguyện ý, con khẳng định nguyện ý con cùng cậu ta, Tiểu Trăn thích dính con nhất.” Nolan khẽ nói, không nhúc nhích ngồi ở chỗ kia, nói cái gì anh đều bộ dáng thờ ơ, chỉ muốn cùng người trong lòng của anh.
Thượng tướng Shawn không thể nhịn được nữa, “Con phải đi gặp bác sĩ, tiếp tục như vậy, con phải phế thôi, dượng lập tức liên hệ bác sĩ.”
“Dượng!” Nolan đột nhiên gọi ông lại, “Con không cần bác sĩ, trị hết bệnh, con cũng sống không lâu, hình dạng này thật tốt, con cùng cậu ta, mãi cho đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214069/chuong-2133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.