Hạ Thanh nháy nháy mắt, cô không nghe lầm chứ, cô là nghe thấy hai chữ đứa nhỏ nước trà ở trong miệng đều cảm thấy đắng, Hạ Thanh tròn mắt nhìn Hạ Thần Hi. Hạ Thần Hi mỉm cười chỉ vào Hạ Cảnh nói: "Em xem, sinh Hạ bảo bối cùng Hạ Cảnh như nhau, em nhất định sẽ không cảm thấy buồn chán, nhiều đáng yêu a, lại kéo dài huyết mạch của mình, suốt ngày em chăm sóc đứa nhỏ cũng sẽ không nhàm chán."
Hạ Thanh cứng ngắc quay đầu nhìn tiểu Hạ Cảnh, đích xác rất đáng yêu, lấy gien của cô cùng An Tiêu Dao, không cần phải nói, mặc kệ nam nữ đều sẽ rất đẹp rất đáng yêu, thế nhưng, đứa nhỏ? Đây là Hạ Thanh không hề nghĩ tới chuyện có đứa nhỏ.
Hạ Thanh vẫn cảm thấy, loại sinh vật mềm mại này cùng cô là vô duyên, đứa nhỏ chị cô cô ôm một cái không sao cả,nếu muốn làm cho Hạ Thanh chiếu cố đứa nhỏ, cô khẳng định càng buồn chán, càng phiền chết.
"Em mới không cần nghĩ quẩn như vậy." Hạ Thanh quyết đoán bác bỏ ý kiến Hạ Thần Hi.
"Vì sao không muốn, đứa nhỏ nhiều đáng yêu a nếu như sinh con gái thì tốt hơn." Hạ Thần Hi nói,cô không hiểu Hạ Thanh thế nào bài xích đứa nhỏ, thời gian lúc trước cô có Hạ bảo bối, biết rõ là đứa nhỏ là con của kẻ thù, cô cũng cố chấp sinh hạ bảo bối rồi chiếu cố tốt bảo bối, còn cam nguyện bị tẩy đi ký ức, trở thành một người thường, chính là vì muốn hai mẹ có thể sống cuộc sống bình an.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214018/chuong-2082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.