Hạ Thanh đeo túi, đứng ở cây ngô đồng bên cạnh, hướng Hạ Thần Hi phất tay một cái: "Chị..."
Hạ Thần Hi quay đầu lại, cũng hướng Hạ Thanh phất phất tay ôm Hạ Cảnh qua. Hạ Thanh tươi cười xán lạn cùng đùa với Hạ Cảnh, tiểu Hạ Cảnh không sợ người lạ, phấn phấn nộn nộn đặc biệt đáng yêu, đặc biệt rất thích cười, như là một pho tượng chiêu tài đồng tử, đặc biệt làm người ta thích..
Hạ Thanh nhịn không được đùa với tiểu Hạ Cảnh, tiểu Hạ Cảnh cũng tranh thủ cho Hạ Thanh ôm.
" Tiểu Hạ Cảnh đã nói chưa?"
"Đã nói một hai từ,vẫn còn sớm." Hạ Thần Hi nói, bỗng nhiên dừng một chút: "Mặt của em?"
"A, rất xấu a?"
Hạ Thần Hi có chút đau lòng, Tiểu Tuyết cùng cô đã đề cập qua, mà chính mắt nhìn thấy lại là một chuyện khác, Hạ Thần Hi mỉm cười, "Không xấu, chỉ là có chút ngoài ý muốn, đau không?"
Hạ Thần Hi đưa tay sờ sờ mặt Hạ Thanh, dấu vết chỗ đó rất bóng loáng.
"Sớm liền hết đau." Hạ Thanh rất ưu thương: "Nhất định là xấu."
"Được rồi, một chút cũng không xấu."
"Gạt người."
"Em thế nào sớm như vậy đã trở về?" Hạ Thần Hi cười dời đi đề tài.
"Nào có sớm, hôm nay đã 22, trở về cùng chị qua đêm giáng sinh." Hạ Thanh cười híp mắt, cô cân nhắc, Tiểu Tuyết hẳn là còn chưa có nói với Hạ Thần Hi chuyện tình kết hôn, Tiểu Tuyết chính là cố ý chờ cô tự nói.
Hai chị em họ trở lại biệt thự, gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214016/chuong-2080.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.