Cũng khó trách An Tiêu Dao biểu tình như bị sét đánh, tùy ý là ai cũng như này, hệ thống xạ kích này rất rườm rà, một chút không chú ý cũng sẽ bị chướng ngại vật bắn trúng. Huấn luyện giả cần hết sức chăm chú ở toàn trường chạy, xạ kích. Kể từ đó, hắn sẽ không có dư thừa tâm lực đi chú ý Hạ Thanh, hơn nữa ai có thể nghĩ đến, Hạ Thanh vậy mà gian lận, ra một chiêu này khiến anh trở tay không kịp, sao có thể kịp phản ứng.
Cũng là như vậy hơn mười giây, An Tiêu Dao quyết đoán thua, đương nhiên, anh cũng thua nhìn rất khá, hoàn thành xạ kích một lần cuối cùng, chướng ngại vật thấp chia ra, thành tích cao 6 giây, Hạ Thanh không hề áp lực tuyên bố kết quả, “Anh thua.”
An Tiêu Dao không nói gì nhìn Hạ Thanh, nói dối là một hạng mục đặc huấn của nữ đặc công a, thất sách a thất sách.
“Em gian lận!”
“Ai gian lận, ai quy định thời gian xạ kích, người ngoài không thể nói chuyện sao, anh quy định sao? Tôi chưa nói đi,anh còn dám nói cái gì, thua thì thua, phải có phong độ ước,buổi tối tôi muốn ăn gà cay.” Hạ Thanh cười híp mắt gọi cơm.
An Tiêu Dao tự tiếu phi tiếu nhìn Hạ Thanh, mỉm cười nói, “ Được coi như em giỏi.”
Một ngày nào đó, An Tiêu Dao lại cam tâm tình nguyện buộc Hạ Thanh nói ra câu “Em yêu anh” này. Ngày bình thường, lão bà là muốn cùng anh sống qua ngày, tiểu đánh tiểu náo sẽ theo liền cô, coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213993/chuong-2057.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.