“Hôm nay anh bị cái gì phụ thân sao?” Hạ Thanh há to mồm một lúc lâu châm chọc một câu như vậy, An Tiêu Dao cho tới bây giờ không biết cô sẽ nói như vậy, giọng điệu của anh mặc dù thích hợp như vậy, thế nhưng lời này thế nào nghe không thoải mái.
Như là học lại lớp phát âm.
Còn vĩ đại trượng phu đâu, ta lặc cái đi.
“Anh bây giờ oán hận tôi lười? Điều này tôi đã sớm cho anh biết tôi lười. Thời gian anh cưới tôi không ngờ tôi lười, hiện tại giờ ghét bỏ tôi. Nam nhân quả nhiên không đáng tin, cầm tay nữ nhân dỗ ngon dỗ ngọt cùng với giỏ siêu thị lúc đại hạ giá giống nhau không lấy tiền. Anh rõ ràng nói với tôi cái gì cũng không bận tâm. Anh nói việc nhà để anh không cần tôi quản. Nguyên lai đều lừa gạt.. Mẹ tôi nói nam nhân khi chưa kết hôn và sau khi kết hôn là hai bộ dáng không giống nhau. Lừa hôn còn không nói, vừa đến liền cho tôi uống sữa lạnh và bánh mì. Buổi trưa vào phòng làm việc không cùng tôi ăn cơm, để tôi một mình buồn chán ở phòng ngủ. Mạng tôi thực sự quá khổ mà..”
Hạ Thanh trừng mắt con ngươi khóc lóc kể lể một lúc lâu, tổng kết một câu, “ Hôn nhân này một chút cũng không hạnh phúc, tôi muốn ly hôn!!!!!!!”
An Tiêu Dao vốn là nghĩ dẫn dắt Hạ Thanh đi một hướng khác, nói thí dụ như, muốn ở trước mặt thuộc hạ tôn trọng mặt mũi anh gì gì đó, ai biết kết quả, anh dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213989/chuong-2053.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.