Tiểu tuyết nói, “ Cưới vợ với thủ đoạn của Tiêu Dao bị mất mặt là đáng đời“.
“A, chị nói cái gì“.
Tiểu Tuyết ý thức được chính mình lỡ miệng, cô phản ứng mau, cuống quít giải thích nói: “Ý chị nói Tiêu Dao cưới vợ là do ông trời chiếu cố nhưng em không thực lòng muốn gả cho Tiêu Dao đó là thiên ý, cho nên anh ta mắt mất là tự tìm lấy.
Hạ Thanh nửa tin nửa ngờ, sao cô thấy chị cô đang lẩn tránh là ảo giác sao?
Từ chỗ Tiểu Tuyết trở về, trên hành lang gặp được Cố Thất Thất.
Cố Thất Thất tiến lên mỉm cười nói:“Xanh, chúc mừng cô a“.
Từ lần trước cách biệt chưa từng gặp lại Cố Thất Thất, Hạ Thanh cứng nhắc cười gật đầu cười, không có gì để nói. Cố Thất Thất trong con ngươi xẹt qua một tia mất mác, rất nhanh liền biến mất. Hạ Thanh nghĩ thầm sau này ngẩng đầu không thấy cuối đầu thấy, cô nên đối mặt thế nào với Cố Thất Thất.
Lúc trước cô còn cảm thấy Cố Thất Thất là kẻ phản bội, phản bội cô.
Bây giờ, chính cô lại gả cho An Tiêu Dao, nói cô là kẻ phản bội, hình như cũng không thể nào nói nổi.
Các cô thực xứng với cái tên người một nhà.
“ Tôi thực sự không ngờ cô sẽ gả cho Tiêu Dao“. Cố Thất Thất nói, giọng điệu thành khẩn, “ Tiêu Dao nhất định sẽ đối tốt với cô, thấy cô hạnh phúc tôi cũng cảm thấy hài lòng“.
Hạ Thanh tiếp tục trầm mặc,bầu không khí thực lạnh cô biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213987/chuong-2051.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.