Hạ Thanh giận, “Anh muốn kết hôn ngày đầu tiên liền bị gia bạo sao?”
An Tiêu Dao, “...”
“Gia bạo” cái từ này đối với bọn họ mà nói, đều là rất mới mẻ.An Tiêu Dao cảm thấy rất an tâm, ít nhất Hạ Thanh thừa nhận, bọn họ là người một nhà, bằng không, tại sao có thể dùng loại từ này..
Vậy cũng là một loại trải nghiệm mới mẻ.
Hạ Thanh rất phiền muộn cô phát hiện tài ăn nói lanh lợi cô mỗi lần đều nói không lại An Tiêu Dao, mỗi lần đều bị cản trở về, cô có cảm giác đấm tay vào nắm bông
An Tiêu Dao sợ cô mệt nhọc quá mức, nhẹ giọng nói, “Được rồi, ngủ đi, tỉnh ngủ, anh mang em về nhà.”
Hạ Thanh ngẩn ra, về nhà?
Cô đã rất nhiều năm, không có nhà.
Từ lần cửa nát nhà tan, cô đã không còn nhà, trái lại phòng ở có rất nhiều. Mấy năm nay, không sai biệt lắm là không có chỗ ở cố định.Về nhà loại khái niệm này, cô chưa từng có, An Tiêu Dao nói những lời này, xúc động nơi mềm mại nhất trong lòng cô.
Nhà, là một từ gì đó rất ấm áp.
Là từ rất ấm áp.
Cô đột nhiên ôm cổ An Tiêu Dao, hôn lên môi của anh.Chốc lát hút một cái,cắn một miếng, lại ôm hông của Tiêu Dao chôn ở trong ngực anh.Nếu là trước đây, đánh chết cô cũng không làm ra loại động tác yếu kém này nhưng ở trước mặt Tiêu Dao, động tác như vậy lại làm rất tự nhiên.
An Tiêu Dao cười, có lẽ, Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213982/chuong-2046.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.