Chia bài ném xúc xắc, đĩa quay chuyển động, càng ngày càng chậm, xúc xắc nhảy lên cũng càng ngày càng chậm, đột nhiên chọn đến 3, cũng đã muốn ổn định lại, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, Hạ Thanh định hô dừng lại rồi, trong lòng mừng rỡ, ai biết, xúc xắc đột nhiên lăn một chút, cuối cùng rơi xuống 1, đứng yên luôn.
"Tôi giết!" Hạ Thanh mắng to một tiếng, người ngoài cũng hô to đáng tiếc, nguyên bản có mấy người cũng đặt 3, đột nhiên nhảy lên một ai cũng không ngờ, nếu không phải biết An Tiêu Dao là một người phàm, Hạ Thanh cũng hoài nghi, An Tiêu Dao dùng tinh thần lực tác động xúc xắc.
An Tiêu Dao cầm lấy kim ngạnh lần này trúng, được một nghìn vạn, đem số kim ngạnh anh thua toàn bộ cầm về, Hạ Thanh mắt liếc anh một cái, đủ các loại hâm mộ ghen ghét, An Tiêu Dao cười, đem chia cho cô, "Cho em mượn này."
"Không muốn." Hạ Thanh rất có cốt khí cự tuyệt.
Cô thua chính là thua.
An Tiêu Dao mỉm cười, cũng không miễn cưỡng, tiến đến trước mặt Hạ Thanh, khẽ nói, "Em xem, tôi đã nói trước rồi vận khí của em không như tôi."
"Nói hươu nói vượn, anh chỉ là vận khí tốt hơn tôi một điểm mà thôi." Hạ Thanh không phục nói.
"Kỳ thực, đây đều có quy luật, cũng cần phải biết nắm chắc thời gian, chỉ do em không hiểu." An Tiêu Dao nói với vẻ mặt cao quý, bộ dáng lạnh nhạt, Hạ Thanh khinh bỉ anh, "Này hoàn toàn là dựa vào vận khí, anh vận khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213975/chuong-2039.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.