"Không cần thiết, tôi muốn ngủ trưa." Hạ Thanh nói, cô cũng không phải là thực sự muốn không để ý Cố Thất Thất như vậy, cô là thật không có biện pháp tiếp thu chuyện này, nhiều năm trả giá tình cảm như vậy, thân mật khăng khít, là thữ quý giá nhất của cô, trong một đêm không có, loại đả kích này, so với hủy dung nặng không biết gấp bao nhiêu lần.
"Tôi biết, tôi xin lỗi cô."
"Biết là được, đừng đến phiền tôi."
"Thanh Thanh, cô muốn thế nào mới có thể tha thứ tôi." Cố Thất Thất hỏi, có chút bất đắc dĩ, "Tôi đối với cô có điều giấu giếm là tôi thân bất do kỷ, nhiều năm như vậy, ở trên tình cảm, tôi đối với cô không nửa điểm giả tạo, chỉ là chúng ta thân phận không đồng nhất dạng, có một số việc tôi không phải muốn làm, bằng không, tôi mất đi là người nhà của tôi, tựa như cô lúc trước cũng nguyện ý vì Nolan, bồi anh ta cùng nhau cứu Lục Trăn như nhau, Thanh Thanh, chẳng lẽ ở trong lòng cô, tôi liền thực sự tội như vậy không thể thứ cho sao?"
"Cô không có tội!" Hạ Thanh nói, "Lỗi người là tôi, tôi không nên trả giá thật tình, đổi lấy trận thương tổn này, cho nên ta không trách cô, tôi tự trách chính mình, Cố Thất Thất, giữa cô và tôi đừng nói tình cảm, tôi không chịu nổi."
Sắc mặt của cô lạnh như băng, trầm giọng nói, "Cô nói mười năm này, cô đối với tôi trên tình cảm cũng không có giả dối, nhưng mà, mười năm này, cô đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213929/chuong-1993.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.