Tiểu tuyết trầm mặc, Hạ Thần Hi trầm mặc, Hạ Thanh trợn tròn cặp mắt, “Chẳng lẽ từ nay về sau tôi sẽ trở thành một cô gái xấu xí? Tôi không muốn, chị, xin mang em đi chỉnh mặt đi, muốn chỉnh chỗ nào thì chỉnh chỗ đó.”
Tiểu tuyết, "..."
Hạ Thần Hi, "..."
“Chớ vội.” Hạ Thần Hi cười mắng, “Cho dù có một vết sẹo, cũng là vết sẹo rất đẹp mắt.”
“Chị, đừng có dối trá, chị ở trên mặt động dao một lần xem.” Hạ Thanh khinh bỉ an ủi loại giả tạo này của cô, chờ chị bị hỷ dung nhan, em sẽ nhìn ra cái dạng gì.”
Hạ Thanh động vào nỗi đau của cô, lập tức tâm can cô đau đớn, “Chị, em muốn chỉnh hình, nhất định phải, chị không cho em sửa, em sẽ không nhận chị, từ đó chị cũng không phải chị của em.”
Tiểu Tuyết biết vậy nên Alexander, “Thanh, đừng làm khó xử chị ấy…”
“Vậy cô tùy tiện lấy da trên mặt của cô cho tôi đi.”
Tiểu Tuyết, “…Thật hung dữ.”
“Cô tốt xấu gì cũng nên quan tâm tới tâm trạng của người khác được không?” Hạ Thần Hi nói, “Thân thể biến thành hình sạng này, không phải tôi nói đùa, cô được chăm sóc tốt hơn nửa năm mới có thể khôi phục.”
“Không có gì đáng thương so với vết thưowng trên khuôn mặt tôi, đây là khuôn mặt kiếm tiền của tôi đó, mặt tiền của cô cũng bị mất, cái khác còn phải quan tâm cái gì? Dù cho bên trong mục nát xấu xí tôi cũng muốn gương mặt của mình rực rỡ.” Hạ Thanh hào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213911/chuong-1975.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.