Là hắn quá mức sơ sẩy, quên mất nhân tính âm u.
Hắn không nên cùng Hạ Thanh, có bất kỳ dính dáng, bị bọn họ phát giác.
An Tiêu Dao bỗng nhắm mắt lại, “Hạ Thanh, xin lỗi!”
Hắn rõ ràng nghĩ sẽ bảo vệ cô, lại chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi. Hạ Thanh cũng không trách hắn, đây căn bản không phải là chuyện của hắn, suy bụng ta ra bụng người, nếu là có người lấy tính mạng của người khác uy hiếp cô, bán bằng hữu của cô, cô cũng sẽ không đồng ý.
“Không…” Cô nghĩ nói một tiếng không quan hệ, vừa mở miệng lại là một ngụm máu tười phun ra, nói không rõ.
Không còn thần trí.
An Tiêu Dao hô hấp cứng lại, người đàn ông nói, “Tao cho mày một phút đồng hồ suy nghĩ, nói ra điều ngươi biết, bằng không, một thương này, tao không có lầm, đừng tưởng Hạ Thanh hôn mê, tao sẽ bỏ qua cho cô ấy.”
“Chẳng sợ cô ta đã chết, tao cũng có thể cùng bắn!”
An Tiêu Dao nổi gân xanh trên mu bàn tay, anh chưa từng tức giận như thế, không thể khống chế tâm tình của mình.
Sống chết Hạ Thanh, chỉ là ở hắn một ý niệm.
“Còn có mười giây đồng hồ suy nghĩ, xem ra cô ta đối với mày không còn ý nghĩ gì nữa, cô ta cũng không cần thiết sống nữa, một vết thương này, tao sẽ trực tiếp bắn thủng đầu của cô ta, nhìn một cái, lúc trước chúng ta tốt nhất với đặc công, thực sự là đáng tiếc.”
“Còn có mười giây đồng hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213905/chuong-1969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.