“Dù cho các người là nhân viên chính phủ, điều này là không thể nào phát hiện ra nơi này, An Tiêu Dao, tôi khuyên anh, hiểu rõ thời thế mới là anh hùng, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, anh là người thông minh, phải biết làm thể nào để tốt nhất với mình.”
An Tiêu Dao bây giờ vẫn quan y chỉnh tề, tất cả vết thương giấu ở dưới quần áo, anh thoạt nhìn rất tái nhợt, thần sắc trước sau vẫn ung dung, không sợ, dường như mặc kệ mọi chuyện, anh có thể giải quyết tốt.
“Anh nghĩ rõ ràng, anh không có lựa chọn khác, tôi biết anh không sợ chết, nhưng chết quá dễ dàng cho anh, sống không bằng chết mới là khó chịu nhất, tôi coi trọng anh, không nghĩ anh nhục nhã nhưu thế, nhưng nếu anh không hợp tác, vậy đừng trách chúng tôi.”
An Tiêu Dao nhíu mày, khóe môi vung lên một nụ cười, “Ông nghĩ ông biết cái gì?”
Người đàn ông ánh lên ánh nhìn vui vẻ, “Chỉnh phủ đến nay có bao nhiêu nhân vật, Bắc Mỹ cảnh nội có bao nhiêu nhân viên, có bao nhiêu công binh xưởng, hằng năm vận chuyển vũ khí đi Trung Đông, các người lấy phương thức gì đi vận chuyển, giao ra tất cả tuyến đường và người phụ trách vận tải?”
“Các người đến nước Mỹ có bao nhiêu cấp lãnh đạo, tôi cần có một bản danh sách, các người có các xưởng sản xuất và nghiên cứu ở trên đất của chúng tôi, tôi muốn biết đó là ở đâu, có thể đến bắt Lục Trăn, Long Tứ cùng Mục Vân Sinh chờ người, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213903/chuong-1967.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.