""Tôi không hận bất kì ai cả." Nolan nói. Trừ Hạ Phong, anh không hận quá bất luận kẻ nào, bây giờ Hạ Phong đã chết, tự nhiên anh cũng sẽ không hận bất luận kẻ nào, "Thất Thất cố nhiên lừa gạt chúng ta, nhưng đây cũng là chuyện cô ấy phải làm."
"Cô ấy cũng không có lỗi, mặc dù đứng trên khía cạnh tình cảm, chúng ta không thể tiếp thu, nhưng cũng là nên hiểu cho thân phận của cô ấy."
"Tôi không làm được." Hạ Thanh trầm giọng nói.
Nolan cũng khuyên cô, "Chuyện này chính cô cũng nên chấp nhận đi."
Anh đứng dậy đi ra ngoài, nếu không vướng phải chuyện này, tâm tư của anh đã sớm bay tới bên cạnh một người khác rồi.
Dạo qua một vòng tầng này không thấy được Cố Thất Thất, cũng chưa gặp được Lục Trăn, chỉ thấy Long Tứ, Nolan nhìn thấy An Tiêu Dao, một câu đi thẳng vào vấn đề, "Lục Trăn đâu?"
"Tôi thấy cậu ấy lén lén lút lút chạy trốn, đại khái cảm giác vóc người mình không tốt nên không có mặt mũi nào gặp Giang Đông lão phụ, không có mặt mũi nào gặp anh nên liền trốn chạy."
Nolan, "..."
Anh vừa đi ra ngoài vừa bắt máy lên gọi Lục Trăn.
Lục Trăn không tiếp, Nolan rất bình tĩnh gửi một tin nhắn, "Năm phút đồng hồ nữa mà không thấy mặt cậu thì cả năm này cũng đừng mong gặp mặt."
Ba phút sau, Lục Trăn cầm di động xuất hiện ở trên sân thượng với vẻ mặt tội nghiệp, Nolan buồn cười, "Sao không tiếp tục chạy trốn à?"
Lục Trăn chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213867/chuong-1931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.